Tóm Tắt “Tuyết Ưng Lĩnh Chủ” phần 2 tập 1. Ta đã trở lại.


Đêm tối, bầu trời có một đổi phiên Minh Nguyệt. Một đạo thân ảnh thoạt nhìn giống như một đạo nước chảy đang lấy tốc độ vô cùng nhanh bay về phía Nghi Thủy Thành – Tuyết Thạch Sơn, đạo thân ảnh này không ai khác chính là Đông Bá Tuyết Ưng. Đông Bá Tuyết Ưng chậm rãi hạ xuống, chậm rãi xuyên qua tầng mây, chậm rãi quan sát phía dưới. Phía bên dưới này tòa thành, là nhà của hắn. Tòa Tuyết Thạch Thành Bảo kia giờ khắc này chỉ có một gian phòng ốc ánh đèn vẫn sáng.

6 năm thời gian đối với một cường giả chân chính thì không tính quá dài nhưng đối với người bình thường thì lại có khác biệt. Đặc biệt là đệ đệ Thanh Thạch. Cậu ta giờ đây đã là một thiếu niên 20 tuổi mặt trắng bảnh trai, tuấn tú và đang chuyên chú nghiên cứu pháp thuật, có lẽ trải qua sự việc lần này, Cậu mói biết được Thực Lực đóng vai trò mạnh mẽ như thế nào. Nhìn thấy người anh trai một mình chiến đấu, bản thân Cậu cũng chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn.

Sau khi về đến, nơi đầu tiên đi tới chính là gian phòng có ánh sáng kia. Người đầu tiên Cậu đi tới gặp là người đệ đệ của mình, sau đó hai người cùng nhau đi chào hỏi những người còn lại. Khi mà cái tin tức Đông Bá Tuyết Ưng trở về, Đông Bá Gia Tộc hay cả Tòa Tuyết Thạch Thành Bảo đều thắp đèn sáng như ban ngày, không chỉ có thắp đèn mà các đầu bếp cũng ráo rít chuẩn bị đồ ăn.

Hiển nhiên là bọn họ đang muốn làm một trận ăn mừng. Đối với bọn họ, cái thông tin này khiến mọi người không thể nào kiềm chế được hưng phấn. Bọn họ biết sự trở lại của Đông Bá Tuyết Ưng có ý nghĩa là gì, bọn họ biết Tuyết Thạch Thành Bảo sau này sẽ trở nên cường thịnh hơn.

Về phần Đông Bá Tuyết Ưng, công việc đầu tiên phân phó xuống là tăng 10 lần lương thưởng cho tất cả mọi người đồng thời hỏi thăm và Cậu cũng kể lại tất cả những chuyện đã xảy ra lúc trước bao gồm cả việc đã tấn nhập Siêu Phàm Cấp. Chuyện này Cậu cũng không cần giấu diếm, bởi vì chính mình rất nhanh liền muốn gia nhập phàm tổ chức, hơn nữa còn muốn đi Tân Hỏa Thế Giới.

Nghi Thủy Thành, Long Sơn Lâu. Mặc dù trời đã hơi có một ti ánh sáng, nhưng trăng sáng như cũ treo ở trên không, cả Nghi Thủy Thành cũng rất an tĩnh, tuyệt đại đa số mọi người ở trong giấc ngủ, ngoại trừ một vài người bán hàng rong thì đã dậy thật sớm chuẩn bị. Ngay cả Tư An Đại nhân vẫn y nguyên đang trong trạng thái ngủ say, nhưng rất nhanh liền bị một Bạch lão giả Du Đồ đánh thức.

“Du Đồ, làm sao sớm ngươi Hô cái gì la, xem một chút, ngày đều còn không có phát sáng đây!”

“Có đại sự, đại sự”

“Cái gì đại sự so với ta ngủ còn trọng yếu, nói một chút xem”

“Là Đông Bá Tuyết Ưng!Đông Bá Tuyết Ưng trở lại!”

what…tin tức này khiến cho Tu An đại nhân không khỏi có chút không dám tin tưởng, tất nhiên chuyện này đối với gã là một tin tức tốt. Sau đó rất nhanh liền cho người bẩm báo lên cấp trên và cho người chuẩn bị xe ngựa đồng thời mang theo một đám thủ hạ hướng thẳng tới Tuyết Thạch Thành Bảo.

Sáng sớm tại Tuyết Thạch Thành Bảo. Đông Bá Tuyết Ưng sau một đêm không ngủ lần nữa bước ra khỏi của thành. Bản thân Cậu muốn đi bái phỏng Bạch Đại Sư, thứ nhất là hỏi thắm chuyện của Khổng Du Nguyệt và Cơ Dung.

Cơ Dung vì là tín đồ của Tà Thần nên đã bị bắt còn Khổng Du Nguyệt thì sau nửa năm từ lúc Đông Bá Tuyết Ưng rơi xuống Hắc Phong Nhai, Cô đã cùng với pháp sư Ti Trần đi tới Quận Thanh Hà. Ti Trần này là thiếu gia của Ti Gia mà trong Ti Gia lại có Bà Cô Ti Lương Hồng. Thực Lực Ti Lương Hồng cũng chỉ ngang bằng với Hạng Bàng Vân nhưng trong một cái Thành Tỉnh mà nói, Thực lực này đã coi là đứng đầu một phương do đó Ti Gia y nguyên được xếp vào top 10 Gia Tộc mạnh nhất.

Với danh tiếng lớn như vậy, chỉ bằng việc Khổng Du Nguyệt đi theo Ti Trần, bản thân cô sẽ có tương lai sáng như đuốc nhưng dù Ti Gia có mạnh mẽ tới đâu cũng không so bằng hai từ “Phàm cấp” của Đông Bá Tuyết Ưng. Nếu Như tương lai của Ti Gia sáng như đuốc thì tương lai của Đông Bá Tuyết Ưng sáng như ban ngày, đó là một sự khác biệt, chỉ là Khổng Du Nguyệt lại không ngờ được mà Đông Bá Tuyết Ưng đối với chuyện này cũng không có bận tâm, Cậu cũng không có nhiều hận ý, chẳng qua là cảm thấy cô bé này tâm cơ đủ nặng, coi như thành công trèo vào Ti Gia, đó là một điều tốt.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, Tư An Đại Nhân cưỡi ngựa đi tới. Gã muốn chứng thực tin tức này là thật hay giả và gã cũng thông báo chuyện Cường Giả của một vài tổ chức Siêu Phàm sẽ tới đây. Đối mặt chuyện này, Cậu cũng chỉ gật đầu nhưng việc quan trọng nhất là đi cứu Phụ Thân cùng Mẫu Thân.

Hai người này đang bị giam giữ ở Đạc Vũ Quận, khoảng cách từ đây đến Đạc Vũ Quận là một con số tương đối, từ trên không trung phi hành thẳng tắp cũng là tám vạn dặm. Cả đi về cũng rơi vào 16 vạn dặm. Với cường giá Xưng Hào thì đây là một con số rất lớn bởi vì Xưng Hào Cấp chỉ có thể cưỡi máy bay, hay gọi là Luyện Kim Phi Chu nhưng với Siêu Phàm thì chỉ mất chưa đến 1 ngày thời gian nhưng Ti An đại nhân lại không biết điều này, Gã vẫn cứ ngỡ rằng Đông Bá Tuyết Ưng vẫn còn Xưng Hào cấp nên rối rít khuyên ngăn.

Không nên, không nên a.

“Không phải, là ta là nói, chính mình bay qua.” Đông Bá Tuyết Ưng cười xuống.

Với lời nói này, Ti An Đại Nhân bất chợt kinh ngạc, gã biết câu này có ý nghĩa là gì. hai mươi tám tuổi bước vào Siêu Phàm, đây là ý vị gì. Ngay cả Phụ Thân Cậu mãi cho tới năm 20 tuổi mới bắt đầu tu luyện ra Đấu Khí.

Nói chuyện xong, Tư An Đại Nhân không quên truyền tin tức đến Lục Đại tổ chức Siêu Phàm mà Đông Bá Tuyết Ưng lập tức hướng phía Mặc Dương Gia Tộc lao vút đi. Tốc độ bay ước tính 72.000 km trên giờ nên chỉ sau 2 tiếng đã tới nơi. Sau đó đi thẳng tới Lôi Triều Nhai, nơi Mặc Dương Du đang bị giam giữ. Ngay lúc đó, phía bên ngoài một tên thủ vệ mặt mày tràn đầy sát khí đi vào kiểm tra. Sau khi phát hiện Đông Bá Tuyết Ưng đang cùng Mặc Dương Du nói truyện thì gã quát lên.

Tiểu tử, ngươi người nào? Ai bảo ngươi tiến vào.

Nghe được thủ vệ om sòm, Cậu không khỏi quay đầu nhìn lại, trong ánh mắt mang theo lạnh như băng sát ý. Chỉ một tia tinh thần Lực Lượng từ ánh mắt toát ra đã khiến gã ngất xỉu nằm lăn lóc dưới đất, may mắn là lăn được xuống biển nên kịp tỉnh lại, gã lập tức lấy tinh thần chạy là thượng sách và đi bẩm báo cấp trên. Phía bên trong hai mẹ con vẫn thoải mái hàn huyên như đang ở nhà.. Ngoài ra trước khi đến đây Cậu cũng đã chuẩn bị một số đồ điểm tâm cùng một ít linh dịch phục hồi.

Không lâu sau, khi mà tin tức của gã thủ vệ được truyền đến thì một tên cao cấp hơn, thực lực đã đạt đến Ngân Nguyệt định xông vào bắt giữ hai người nhưng gã còn chưa kịp động thủ thì đã bị dọa đến mức sợ chết. Vốn dĩ bọn họ cũng chỉ là người cai quản, bọn họ cũng chỉ biết chấp hành nhiệm vụ nên Đông Bá Tuyết Ưng cũng không xuống tay hạ sát.

Sau đó thi triển độn thuật mang theo Mặc Dương Du đi tới Đông Hương Hồ. Đông Hương Hồ chính là nơi mà Đông Bá Liệt bị giam giữ. Tại đây gia đình 3 người lần nữa được gặp mặt nhau. Chưa dừng ở đó, sau khi biết Đông Bá Tuyết Ưng đã tiến vào phàm cảnh thì Đông Bá Liệt đã rất vui mừng.

Hảo Tiểu Tử.

Mà Đông Bá Tuyết Ưng trước khi đưa hai người rời đi cũng không quên để lại lời nhắn. Cậu muốn những người gây ra điều này sẽ phải đền tội. Cậu không muốn nhúng tay, thứ mà Cậu muốn chỉ là nhận kết quả từ phía Mặc Dương Gia Tộc mà thôi.

Nhận được tin tức này, Tộc trưởng Mặc Dương Kỳ không khỏi run sợ, nhất lại là được Nhân Vật Chính chỉ ra cái tên của mình. Bản Thân Bà vì có một vài duyên cớ nên may mắn tiến nhập Ngụy Siêu Phàm, loại ngụy Siêu Phàm này so với Siêu Phàm chỉ là câu chuyện cười, nhưng ở trước mặt phàm nhân, ngụy Siêu Phàm lại rất đáng sợ.

Bọn họ cũng có thể phi thiên độn địa, có thể an toàn trước mọi đòn tấn công của vũ khí cấp thấp hoặc Xưng Hào nhưng điều kiện tiên quyết là… Đừng đắc tội sinh mệnh Siêu Phàm!

Vì gia tộc có thể tiếp tục sinh tồn, điều tất yếu phải khiến Đông Bá Tuyết Ưng hài lòng nên tất cả những người có liên quan đến chuyện xưa đều được xếp vào danh sách “Tử Vong” kể cả người đó có thực lực, có địa vị như thế nào đi nữa, ngoại trừ bản thân Mặc Dương Kỳ là được ngoại lệ. Bà vốn dĩ đã là một lão Hồ Ly nên trình độ lươn lẹo ít ai có thể sánh bằng.

Cách đó không xa, Tại bên trong một khu vườn xa hoa, một nam tử trung niên âm lãnh mặc trường bào đẹp đẽ quý giá đang thích ý ngồi. Gã chính là Mặc Dương Thần Bạch! một Ngân Nguyệt kỵ sĩ và có địa vị khá cao trong Gia Tộc và trong lúc đang vui vẻ cùng một đám mỹ nhân xung quanh thì bất ngờ nhận được tin tức Đông Bá Tuyết Ưng đã trở lại. Ngay khi vừa nhận xong tin tức thì phía bên ngoài xuất hiện một chiếc phi thuyền cùng với vô số cường giả lao đến. Vốn dĩ Bạch Dương Thần Bạch là kẻ chủ mưu trong chuyện bắt giữ Mặc Dương Du cùng Đông Bá Liệt nên bị xếp vào top đầu danh sách phải diệt trừ nên rất nhanh gã liền bị bắt và bị xử tử. Chỉ trong một buổi, Mặc Dương Gia Tộc đã trở thành chiến trường gió tanh mưa máu.

Cùng ngày, cuối buổi chiều. Ba người lần lượt hạ cánh an toàn tại trước của thành. Phía trước của thành Tư An đại nhân, Tông Lăng, Đồng Tam, Thanh Thạch cùng một số người đã chờ sẵn. Trong đó có một gã ngụy siêu phàm chuyên chạy vặt cho Long Sơn Lâu, Nghê Hồng. Nghê Hồng đến muốn cùng Cậu tán gẫu và phổ biến một số thông tin.

Con đường tu luyện của Cường Giả đa số đều chỉ là Phi Thiên cấp, nếu có thể bước vào Thánh Cấp, có thể tính là nòng cốt Hạ tộc, nếu trở thành Bán Thần sẽ là tồn tại đỉnh cao nhất thật sự.

Thánh Bảng, tổng cộng ba mươi người. Bao hàm nhân loại, ma thú, thậm chí dân bản xứ thế giới Siêu Phàm.

Thánh Bảng đệ nhất: Trường Phong kỵ sĩ “Trì Khâu Bạch”. Đảm nhiệm vị trí trưởng lão của Thủy Nguyên đạo quan. Khả năng nắm giữ “Không gian thiết cát (cắt không gian) chân ý”. Lúc di động khó phân biệt tung tích, trong nháy mắt có thể xuất hiện ở các nơi. Chân ý “cắt không gian” trong Thánh Cấp tất cả đều không thể chống lại. Chiến tích, từng chính diện đánh bại Bán Thần “Quỷ Thần kỵ sĩ” – Phong Đông, đánh chết Bán Thần dân bản xứ “Phong Hống vương”.

Hạng hai Thánh Bảng: Bối Lỗ lĩnh chủ, ma thú nhất tộc, lấy vạn vật chi thủy ảo diệu bắt đầu, nắm giữ “Bất tử chân ý”. Tthân thể mạnh mẽ, bị thương nặng cũng có thể nháy mắt khôi phục, khả năng cận chiến cực kỳ đáng sợ.

Hạng ba Thánh Bảng: Huyết Ma thần, lãnh tụ tối cao thế giới Siêu Phàm loại nhỏ “Huyết Ma giới”.

Năm hạng đầu Thánh Bảng chỉ có một nhân loại, Nhưng từ thứ sáu đến thứ mười lại là có bốn vị là nhân loại. Điều này được lý giải bởi vì nhân loại khá thua thiệt ở phương diện thân thể nên không thể đánh đồng với Ma Thú, Ma Thú có khả năng phòng ngự cực Cao, muốn đánh được họ sẽ cần có thực lực vượt cao hơn đối thủ.

Tiếp đến Bán Thần Bảng, tổng cộng mười vị.

Hạng nhất Bán Thần Bảng: Hắc Bạch Thần Sơn, sơn chủ “Hạ Nguyên”, cảnh giới Bán Thần đỉnh phong, cô đọng ra “Bản tôn thần tâm”. Thực lực cao thâm khó lường, đến nay chưa gặp được địch thủ

Hạng hai Bán Thần bảng: Hỏa Ma đại đế, thủ lĩnh tối cao Hỏa Ma thế giới, cô đọng ra “Bản tôn thần tâm”. Bình thường đều là ở trong Hỏa Ma thế giới nên không đáng lo.

Hạng ba Bán Thần bảng: Vu thần điện đại trưởng lão Áo Lan, nắm giữ “Sinh mệnh chân ý”. Kẻ địch đáng sợ nhất của nhân loại. Gã tuy chưa ngưng luyện ra bản tôn thần tâm, chỉ nắm giữ là “Chân ý”. Nhưng thứ gã nắm giữ chính là “Sinh mệnh chân ý”, gã có thể biến hóa Ma Thú thành thành nhân loại. Điều này trong video tóm tắt lần trước mình cũng đã nói qua một chi tiết đó là trước khi Hạng Bàng Vân tiến đánh Tuyết Ưng Lĩnh.

Giải thích xong, Nghê Hồng Liền cáo từ rời đi, Đông Bá Tuyết Ưng trở về nghỉ ngơi đúng lúc đó, Cậu bất chợt mở mắt, thân hình bất chợt lóe lên rồi biến mất. Sau đó xuất hiện trên đỉnh núi phía bên ngoài thành. Trên đỉnh núi lúc này đang có một nam tử đang ngồi. Hắn chỉ ngồi như vậy, mí mắt sụp, trong tay còn cầm một thanh đao chậm rãi mài tảng đá, tuy mí mắt sụp… Nhưng hắn có thể rõ ràng cảm ứng được một khí tức đang tới gần, trong khí tức đó có Siêu Phàm đấu khí sắc bén, cùng với khí tức thân thể càng thêm mênh mông. “Đông Bá Tuyết Ưng, không ngờ ngươi vừa bước vào Siêu Phàm, cường độ thân thể có thể đạt tới Phi Thiên cấp trung kỳ, lúc ngươi ở phàm nhân đã thức tỉnh thái cổ huyết mạch?” Nam tử có cái đầu cạo trọc một nửa này dừng mài đao, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng. Mũi nhọn trong mắt hắn khiến Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy kiêng kị, hiển nhiên người trước mặt này là một kẻ rất đáng sợ.

Vẫn còn tiếp….