Tóm Tắt Phim : Đấu La Đại Lục tập 167

Trong phần trước Tử Trân Châu đã đánh cuộc với Đường Tam, nàng ta chọn cách nhảy xuống biển để lần trốn.

Lúc này thời gian đã gần kết thúc, đám thuộc hạ của Tử Trân Châu cảm thấy vô cùng phấn khích, chuyện lão đại của bọn họ thua cuộc, đó là điều không thể. Tới lúc đó đám người sử lai khắc thất quái sẽ bị bọn chúng tùy ý xử trí rồi. Đúng lúc đó Đường Tam đã quay trở lại, đám người bên kia lập tức bao vây tứ phía. Trên tay ai nấy đều lăm lăm vũ khí, bọn họ định chém đường tam thành thịt băm chăng.

Đường Tam nghe vậy vẫn thản nhiên, trên tay từ từ đưa ra Hãn Hải Kiền Khôn Tráo, xung quanh chẳng biết từ đâu vang lên tiếng của Tử Trân Châu khiến cả đám tò mò đi lại gần xem xét. Về phần Tử Trân Châu, do bị nhốt ở bên trong nên điên cuồng gào thét, có bản lĩnh thì mau thả lão nương ra ngoài.

Không ngờ rằng kỹ năng thứ 2 của Hãn Hải Càn Khôn Tráo lại có thể thu nhỏ nhốt lại đồ vật bên trong nó. Nhớ lại, sau khi Tử Trân Châu nhảy xuống biển, nàng ta lập tức lặn xuống phía dưới định ẩn trốn tại đó, không ngờ vừa mới xuống đã bị Đường Tam giăng bẫy nhốt lại rồi mang về.

Cuối cùng hắn cũng thả cô nàng ra ngoài, kết quả giờ đã rõ ràng, Tử Trân Châu cũng rất giữ lời hứa, mặc dù vừa bị chơi 1 vố khá nhục nhã, nhưng mà nàng ta vẫn cam chịu quỳ xuống tôn xưng Đường Tam làm lão đại. Đường Tam lập tức cho mọi người quay về nghỉ ngơi. Tưởng rằng lần này mọi chuyện đã xong xuôi, nhưng không ngờ rằng Tử Trân Châu lại sử dụng chiêu mỹ nhân kế khiến cả đám há hốc mồm. Đường Tam bị dồn đến đường cùng liền lấy vũ khí ra đỡ thay nụ hôn của nàng để giữ thân mình trong sạch. Sau khi dọa cho đường tam toát mồ hôi, Tử Trân Châu cười lớn 1 tiếng rồi rời đi.

Nhìn vào Cát Tường, Áo Tư Tạp cảm thấy người đồ đệ của Đường Tam không tệ, lần này hắn có thể sống sót cũng là nhờ Cát Tường cứu giúp. Chờ mọi người khỏe lại sẽ lập tức lên đường tới hải thần đảo. Nghe tới Hải thần đảo, Cát Tường liền ngạc nhiên, thực ra cậu ta chính là từ nơi đó tới đây, muốn ở lại hải thần đảo cần phải thông qua khảo nghiệm của hải thần đại nhân. Vì bẩm sinh không có hồn lực nên không thể nào thông qua, nói rồi Cát Tường khuyên mọi người không nên đi đến đó, Hải Thần Đảo là hải thần thánh địa mà hải hồn sư cung phụng, rất nhiều hồn sư đều chết trong quá trình khảo nghiệm, cho dù thông qua thì cũng nhất định phải ở lại phụng dưỡng hải thần đại nhân, cả đời không thể rời khỏi.

Hải thần đại nhân chính là người nắm giữ toàn bộ biển cả. Được ngài ấy che chở, hải hồn sư mới có thể khống chế sức mạnh từ biển cả, cho nên trong lòng tất cả hải hồn sư, Hải Thần đại nhân là tín ngưỡng duy nhất và cũng là tuyệt đối.

Khảo nghiệm đại khái là dùng hình thức tiên đoán, chỉ thị đại cung phụng chủ trì khảo nghiệm.

Đại cung phụng là sứ giả của Hải Thần, thống lĩnh cá hải hồn sư mạnh nhất, thực lực không thể tưởng tượng nổi. Lai lịch của vị Đại cung phụng này chính là Ba Tái Tây, cô ta có thể điều khiển sức mạnh biển cả cho bản thân sử dụng. Trừ phi là cường giả trăm cấp, nếu không không ai có thể thắng được. Ngay cả Đường Thần cấp 99 cũng chịu thua dưới tay Ba Tái Tây.

Nhưng mà đối với sử lại khắc thất quái mà nói, thông qua khảo nghiệm của hải thần chính là 1 loại rèn luyện, còn chuyện làm như thế nào để rời khỏi Hải Thần đảo cũng là 1 loại rèn luyện.

Đến lúc sức mạnh của một người đạt đến độ cao không ai bằng, hắn hoàn thoàn có thể xưng là thần, đường tam cho rằng vị hải thần này rất có thể chính là 1 vị hải hồn sư đã đột phá cực hạn, có thể điều động tất cả sức mạnh của thế gian. Đây cũng chính là mục đích của bất cứ hồn sư nào.

Rất nhanh cả đám cũng lên đường, lần này Tử Trân Châu sẽ lái thuyền tiễn họ 1 đoạn. Chiếc thuyền cứ như vậy ra biển, con thuyền chỉ có thể đi được 1 đoạn mà thôi, nếu cứ tiếp tục đi tới gần Hải Thần đảo sẽ xúc phạm uy nghiêm của Hải Thần đại nhân. Xung quanh hải thần đảo có rất nhiều hải hồn thú mạnh mẽ, còn có mấy trăm con ma hồn đại bạch xa tụ tập, nếu thuyền tới gần khẳng định sẽ bị tập kích.

Ma Hồn Đại Bạch Xa, dù là cấp bậc ngàn năm cũng có thể chống lại hồn thú vạn năm bình thường, mà kẻ cầm đầu chính là vật cưỡi trước kia của hải thần, cấp bậc 10 vạn năm, thần thú hộ đảo. Hình thể của nó tuy không lớn như Thâm Hải Ma Kình, tốc độ cũng kém xa, nhưng đứng trước công kích của nó, không ai thoát được. Muốn thoát khỏi nó là không thể.

Đường Tam đành phải sử dụng Hãn Hải Kiền Khôn tráo để ẩn thân đi qua, nếu chẳng mảy xui xẻo đụng phải, tuyệt đối không nên làm bị thương bất cứ con nào. Bằng không chắc chắn sẽ bị toàn bộ Ma Hồn Đại Bạch sa vây công.

Lúc này Hải Thần đảo đã ở trong tầm mắt. Đường Tam sử dụng ra con thuyền Long Uyên Đĩnh đã mua được ở đấu giá hội, trước khi đi cũng không quên cảm tạ Tử Trân Châu đã chiêu đãi mấy ngày qua, đồng thời hi vọng nàng ta chiếu cố Cát Tường. Nói rồi mọi người rời đi, con thuyền từ từ lặn xuống đáy biển mà thuyền của Tử Trân Châu cũng quay đầu trở về.

Chiếc thuyền của Đường Tam 1 đường đi vào bên trong. Sau 1 hồi di chuyển cũng đụng độ đám Ma Hồn đại bạch xa, thậm trí còn là cấp bậc vạn năm. Bọn chúng từ từ đi đi về phía con thuyền. Tuy thuyền có tốc độ di chuyển kinh người nhưng so với vạn năm hồn thú vẫn là không thể sánh được. Cho nên chỉ có thể sử dụng công năng ẩn thân của Hãn hải kiền không tráo mà thôi. Đường Tam lập tức sử dụng ra pháp bảo để ẩn thân. Ngay khi vừa sử dụng thì con thuyền lập tức bị rơi xuống đất khiến đám hồn thú chú ý.

Rất nhanh thuyền của bọn họ lập tức tránh được ánh mắt của Ma Hồn Đại Bạch Xa. Hiện tại không có gì đáng ngại nữa, nhưng vì Hãn Hải kiền khôn tráo có thể tránh nước. Điều này khiến con thuyền của bọn họ không thể đi tiếp được. Đường Tam đành phải thu thuyền lại rồi đi bộ qua đó.