TÓM TẮT PHIM “Thần Mộ” tập 10

Thần Mộ tập 10: Tin tức sắp có sứ thần đến Đông Chử quốc, khắp kinh thành đều náo nhiệt. Thần Nam đang đi dạo trong cung hưởng thụ không khí náo nhiệt thì bị Tư Mã Lăng Không cắt ngang, hắn cùng phụ thân mình cũng đi tới dự tiệc. Vừa gặp nhau, 2 bên đã như nước với lửa, liên tục sử dụng lời lẽ khó nghe để mỉa mai nhau.

Sau khi Nguyệt Hạ đến dẫn Thần Nam vào trong Đại điện để gặp Sở Ngọc thì cuộc đấu khẩu giữa hai người này mới kết thúc. Khi Thần Nam bước vào thì các sứ thần đã ở đây, lạ thay, sứ thần các nước đều tới chung vui nhưng chỉ duy nhất có hai tên sứ thần đeo mặt nạ kia khiến hắn nghi ngờ. Hai kẻ đó là sứ thần của Thiên Dương Quốc, người béo béo tên là Xích Nha, người gầy tên là Hắc Vũ.

Thiên Dương Quốc là nước phụ thuộc của Đông Chử, được triều đình bảo vệ nhưng không ngờ rằng mấy năm gần đây bọn chúng bắt đầu có thế lực hơn, chúng liền quên ai mới là chủ, liên tục khiêu khích thậm chí còn bắt đầu gây sự với triều đình Đông Chử để tranh cứ điểm Nam Chùy.

Chuyện xích mích đó còn chưa giải quyết xong, cho nên sứ thần của nước khác đương nhiên sẽ không giao tiếp với họ, tránh để hoàng đế Đông Chử nhìn thấy rồi cáu giận. Đeo mặt nạ lúc gặp khách là một loại lễ nghi của Thiên Dương quốc nhưng Thần Nam vẫn cảm thấy có cái gì đó không ổn, nhìn tên Xích Nha đó trông rất quen nhưng hắn lại không nhớ ra đó là ai.

Tư Mã Lăng Không và phụ thân của hắn nhanh chóng ngồi vào bàn tiệc, Sở Ngọc cũng tranh thủ thì thầm với Thần Nam chuyện thỏa thuận thành thân giả mà ban nãy hai người giao kèo, điều này khiến Tư Mã Lăng Không ghen muốn tức điên nhưng hắn không làm gì được. Đã đến giờ Bệ Hạ lên triều tiếp đón các sứ thần, ai nấy đều cung chúc ông ta long thể an khang, phúc thọ vô biên.

Chỉ có Bái Nguyệt Quốc là không phái sứ thần tới. Nhân lúc có mặt của các sứ thần chung vui ở đây, Bệ Hạ nguyện lấy quốc bảo của Đông Chử là Hậu Nghệ Cung ra cho mọi người ngắm nhìn. Chứng kiến thần cung trước mắt, ai nấy đều trầm trồ khen ngợi, quả nhiên không tầm thường chút nào, hôm nay được thấy, đúng là phúc đức ba đời. Sau đó Trưởng công chúa hạ lệnh đem thần binh về Cung Đường ngay lập tức. 

Nhân lúc mọi người không để ý, tên Hắc Vũ liền thả một con bướm từ trong cây quạt của hắn ra, âm thầm để nó đậu vào cổ của lính canh gác. Thần Nam đang nhâm nhi các món trên bàn tiệc thì nhận được tín hiệu của Sở Ngọc, hắn ngạc nhiên chần chừ. 2 người cứ giằng co mãi, một bên muốn nhưng một bên lại kiên quyết không chịu.

Thời cơ này coi như chấm dứt từ đây, Phụ thân của Tư Mã Lăng Không đã nhanh chóng đứng lên đề bạt con trai mình. Tư Mã Lăng Không và Ngọc công chúa là thanh mai trúc mã, tình cảm đậm sâu, chi bằng nhân ngày yến thọ của Bệ Hạ mà định luôn ngày thành hôn cho cả hai người để song hỷ lâm môn.

Sau khi ông ta phát biểu xong thì đến lượt Tư Mã Lăng Không tiếp chiêu thuyết phục, hắn nói ngày đêm đều mong nhớ mỏi mòn, chờ ngày được rước Ngọc công chúa về làm vợ, nay xin Bệ Hạ thành toàn. Trưởng công chúa muốn lảng tránh nên đã đề nghị bàn chuyện này vào khi khác, nhưng hai cha con nhà Tư Mã gia vẫn cố chấp, chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay ai nấy đều vui vẻ thì đặt luôn ngày cưới trong hôm nay đi, tiện thể sứ thần các nước cũng được chứng kiến, cùng hưởng chút niềm vui từ tiểu công chúa. 

Sở Ngọc không nhịn được nữa, nàng ta đập tay xuống bàn nói mình và Tư Mã Lăng Không tính tình không hợp nhau, như nước với lửa, mong Bệ Hạ từ bỏ hôn ước để tìm cho hắn một người phù hợp hơn. Hắn ta nghe vậy liền buồn ra mặt, không Sở Ngọc công chúa thì còn ai phù hợp với hắn nữa, nữ tử xuất giá đương nhiên sẽ có phiền lo, về tình cảm thì có thể bồi dưỡng từ từ sau khi kết hôn, lấy nhau xong là ổn ngay thôi.

Sứ thần các nước liên tục bàn tán xôn xao, Sở Ngọc công chúa không muốn gả cho nhà Tư Mã gia, đã thế thì nhân cơ hội này hủy hôn ước luôn đi, văn võ cả triều, tất cả sứ thần đều được chứng kiến Tư Mã Lăng Không với Sở Ngọc trở mặt. Bỗng nhiên, tên Xích Nha bật cười chế giễu, trước giờ Đông Chử luôn tự xưng bản thân là đứng đầu đông phương, thượng quốc nghìn năm, lễ pháp chặt chẽ nhưng không ngờ rằng tiểu công chúa Sở Ngọc lại kiêu ngạo không biết phép tắc, nếu mà không quản thúc nhiều hơn thì e là sẽ bị các nước khác chê cười.

Thần Nam nghe Xích Nha nói liền cảm thấy chối cả tai, cho nên hắn lập tức ra mặt bênh vực Sở Ngọc và Tư Mã Lăng Không, nếu như Tư Mã tướng quân chưa đầu quân cho Thiên Dương Quốc vậy thì hôn sự của con trai ông ấy nào có tới lượt một thần tử nước phụ thuộc như Thiên Dương Quốc chen vào. Đường đường là chuyện hôn nhân đại sự của công chúa Đông Chử mà lại phải đi nghe lời Thiên Dương Quốc sao. Tên Xích Nha bạo biện rằng hắn chỉ đang nói khách quan thôi, với lại nhiều nước phụ thuộc cũng đang nhìn. 

Trưởng công chúa thấy vậy liền châm dầu vào lửa, không ngờ rằng đây lại là thái độ của Thiên Dương quốc, gần đây bọn chúng liên tục gây sự ở Nam Chùy, chắc là có ý đồ tạo phản hay sao? Thần Nam tiếp tục, bọn chúng cứ tưởng được tây phương bố thí cho tí thương xót mà dương oai diễu võ, Đông Chử Quốc nước lớn uy hùng, đứng đầu đông phương không hoan nghênh thứ khách xấu bụng như Thiên Dương Quốc.

Lúc này Hắc Vũ mới đứng ra giải vây, hắn bạo biện Thiên Dương Quốc không hề có ý can thiệp vào nội vụ của Đông Chử Quốc, nhận dịp hôm nay là thọ thần của Bệ Hạ nên bọn chúng đã đặc biệt chuẩn bị một màn diễn võ. Bệ Hạ nghe thấy vậy liền thấy hào hứng, lão ta đã sớm nghe nói trong số tu luyện giả của Thiên Dương quốc có rất nhiều Ngự Long kỵ sĩ tây phương.

Bên trong đại điện không tiện để cho bọn họ thể hiện nên đã đề xuất đi ra ngoài đại điện xem, ba vị cưỡi hai con Á Long kia đều lần lượt tên là Tái Ưu, Tái Nộ, Tái Hoan, Trưởng công chúa nghe thấy họ Tái liền biết ngay bọn chúng là đệ tử Ngự Long Cốc, Ngự Long Cốc trước giờ là một nước tự tại, thế mà giờ đây lại cam chịu bị Thiên Dương quốc sai khiến.

Tái Hoan đề nghị, gã ta muốn mời thanh niên tuấn tài của Đông Chử lên tỷ thí, ba người họ là đồng môn với nhau nhiều năm, quả thực diễn võ sẽ không có chút thú vị. Tên Xích Nha nhanh chóng trình lên cho hoàng đế bức thư do quốc chủ của hắn ngự bút, hóa ra đó là thư thi đấu diễn võ nhằm quyết định quyền sở hữu cứ điểm Nam Chùy, hóa ra âm mưu của bọn chúng là vậy, nếu không đáp ứng thì uy danh của Đông Chử Quốc sẽ bị tổn hại.

Hoàng đế nhường lại quyền chủ trì cho Trưởng công chúa. Ba người bọn chúng đều là lấy thân võ giả làm nền tảng, tu luyện Ngự Long chi thuật nên đều đã đạt đến cảnh giới nhị giai, so đấu với tu luyện giả cùng cấp thì long kỵ sĩ rõ ràng chiếm ưu thế hơn so với tu luyện giả. Hơn nữa, bọn họ đều vượt cảnh giới mang theo tam giai á long. Ở Đông Chử, tu luyện giả tuổi trẻ lợi hại nhất cũng không ai đạt đến tam giai cảnh giới thì khó mà có thể đánh được.

Nhưng nếu như không chấp thuận yêu cầu của Thiên Dương quốc thì những nước chư hầu này sẽ mượn cơ hội để mà nổi loạn. 3 người được cử ra thi đấu lần lượt là Tư Mã Lăng Không, Hoa Tiền và Thần Nam, trưởng công chúa cũng phái người đi lấy Hậu Nghệ Cung. Thần Nam nghe réo tên mình liền ra một điều kiện rằng nếu như lần này đánh thắng bọn họ thì nàng phải thuyết phục hoàng đế đáp ứng cho hắn một điều kiện bí mật, chỉ cần nàng ta đồng ý thì hắn sẽ không miễn cưỡng.

Cuộc tỷ thí bắt đầu, có tổng cộng 3 trận, bên nào thắng 2 trận trước thì sẽ là bên chiến thắng. Trận tỷ thí đầu tiên là giữa Hoa Tiền và Tái Hoan. Ban đầu Hoa Tiền tiếp chiêu có vẻ ổn, đánh đâu trúng đó, nhưng càng về sau vị cô nương đó lại khiến Hoa Tiền mất đi lợi thế. Đến lúc hắn ta leo lên được lưng Á Long để đấm cho nàng ta một nhát thì nàng ta lại né được, rồi bất ngờ xuất hiện từ đằng sau đâm vào gáy Hoa Tiền tung tóe máu rồi rớt từ trên cao rớt xuống.

–> Xem đầy đủ danh sách tóm tắt phim “Thần Mộ”

Author: Admin