Xem đầy đủ bộ phim tại Danh Mục “Bách Luyện Thành Thần”
Lên Thuyền để đi làm nhiệm vụ, La Chinh thắc mắc muốn thỉnh cầu vài chuyện. Mạnh Thường Quân tỏ vẻ không ưa thích La Chinh lắm, Luyện Tạng cảnh mà dám nhận nhiệm vụ Đao Trùng, đi tìm chết thì cũng thôi đi, lại còn làm liên luỵ người khác. La Chinh kiên quyết, hắn sẽ không khiến đối phương phải liên luỵ đâu. Mạnh Thường Quân nghe vậy cũng thẳng thắn đáp ứng, nếu như có gặp phiền phức thật thì đừng khóc cầu xin hắn đấy. Nam chính từ chối, dù có chết cả trăm ngàn lần thì cũng tuyệt đối không cầu xin giúp đỡ.
Đột nhiên Tiểu Điệp bước ra nói đỡ cho La Chinh, sau đó chủ động cho biết sẽ bảo vệ hắn. Chiến thuyền nhanh chóng khởi hành. Trên đường di chuyển, mấy người đệ tử vô cùng háo hức, nhưng bọn họ cũng thắc mắc, Đao Trùng đáng sợ đến vậy sao. Lời này vừa thốt ra liền biết tên kia là người mới đến. Nhiệm vụ đao trùng khác hẳn với những thí luyện trong môn phái, thí luyện thì chỉ đào thải bị loại thôi, còn nhiệm vụ này thì mất mạng.
Về phần Tiểu Điệp, có vẻ lần đầu gặp mặt La Chinh thì hắn đã để lại ấn tượng tốt, cho nên nàng ta rất thích trò chuyện với hắn. Cảm thấy nam chính đang chăm chú suy nghĩ, nàng ta lập tức tiến lại hỏi thăm, có phải là hối hận rồi không, tại sao cứ toàn nhìn về hướng Thanh Vân Tông như vậy.
La Chinh đương nhiên không sợ rồi, Tiểu Điệp cũng vậy, nhưng bản thân nàng lại cảm thấy kỳ quái, chỉ cần nghe được mấy chữ là Yêu Tộc làm loạn thì lại phẫn nộ, cho nên rất muốn đuổi cùng giết tận bọn chúng, có thể là vì yêu tộc từng hại người thân của nàng. Nàng chỉ đoán như vậy, bởi vì chuyện trước khi tới Thanh Vân Tông, Tiểu Điệp hoàn toàn không nhớ chút gì nữa. La Chinh cảm thấy việc nàng ta mất đi ký ức đáng sợ đó có thể cũng là một loại may mắn.
Sau một thời gian di chuyển, phi thuyền cũng tiến vào một vùng sương mù, bên dưới là nhiều vách núi. Mạnh Thường Quân phát hiện sương mù này kỳ quái nên lập tức nhắc nhở mọi người cẩn thận. Quả nhiên là như vậy, ẩn bên trong màn sương mù đó là bọn đao trùng, một vài tên bất ngờ xông lên phi thuyền úp sọt khiến vài người đệ tử bỏ mạng.
La Chinh và Tiểu Điệp cũng bị một con Đao Trùng tấn công, nam chính nhanh chóng đẩy mỹ nhân ra khỏi nguy hiểm rồi chật vật chống đỡ. Nàng ta ngưng tụ ra 2 tảng băng giáng xuống con yêu thú kia, nhưng đòn công kích chỉ giống như gãi ngứa chứ không thể giết chết được nó. Nàng tiếp tục xuất ra Huyền Băng Tiễn, nhưng mũi tên còn chưa kịp chạm đến con Đao Trùng thì đã rơi xuống, có lẽ là công pháp có chút vấn đề nên thi triển bị gián đoạn. Cuối cùng vẫn phải đến lượt nam chính xuất thủ, hắn chỉ cần một cú sút đã tiêu diệt được Đao Trùng.
Nãy giờ chỉ là màn khởi động, Mạnh Thường Quân nhắc nhở mọi người, đám Đao Trùng sống theo bầy, tuyệt đối không thể ít như vậy được. Đúng như dự đoán, một đàn yêu thú nhanh chóng xuất hiện, số lượng chắc phải đến cả nghìn con. Bọn chúng liên tục bay xung quanh phi thuyền. Các đệ tử lập tức tung chưởng, cố gắng đẩy lui địch. La Chinh cũng không ngồi yên, hắn tung nắm đấm đánh về phía Đao Trùng, nhưng vỏ của nó lại quá cứng rắn. Tiểu Điệp lao đến định trợ giúp, đáng tiếc là kỹ năng nàng ta thi triển lại không được hiệu quả, cả 3 lần thì triển đều vô dụng.
Không thể nhờ vả nên nam chính đành phải tự mình động thủ, đánh ra một chiêu cực mạnh giết chết con yêu thú. Lúc này Mạnh Thường Quân cũng thông báo, gã ta quên nói cho hắn biết rằng trên thân đám Đao Trùng có vỏ rất cứng, khó tấn công, cho nên điểm yếu nằm cổ. Thực lực Mạnh Thường Quân rất mạnh, ngay khi gã nghiêm túc chiến đấu, đám Đao Trùng đang bay lượn xung quanh chiến thuyền đều bị một chiêu diệt sạch. Tưởng là thoát hiểm rồi, nhưng không, phía bên dưới còn có một đàn nữa, bọn chúng nhanh chóng đuổi theo.
Mạnh Thường Quân nhắc nhở La Chinh đừng quên thu lấy tinh hạch của bọn chúng để đổi điểm tích luỹ. Lần này số lượng Đao Trùng bị chém giết là rất nhiều, có thể nói rằng đi một chuyến liền phát tài, các đệ tử khác vô cùng vui mừng. Nhưng niềm vui đó chưa kéo dài được quá lâu thì biến cố đã xảy ra.
Phi thuyền rung lắc kịch liệt, bọn chúng đang tập chung lại phá võ phần dưới phi thuyền. Tình thế nguy cấp, Mạnh Thường Quân định tung một mồi lửa diệt sạch bọn chúng, nhưng ai ngờ vừa định tung chiêu thì phi thuyền lắc lư, gã ta cũng vì vậy mà bị ngã ngửa. Mồi lửa trên tay bay ra ngoài và phát nổ. Phi thuyền nhanh chóng bốc cháy, sau đó nhanh chóng lao xuống bên dưới, đâm xuống một ngọn núi gần đó.
Lần này đúng là trí mạng, cơ hồ là toàn bộ đệ tử đều bị thương. La Chinh bởi vì có nhục thân cứng rắn nên không sao, Tiểu Điệp bị choáng váng, còn Mạnh Thường Quân thì xui xẻo hơn, gã ta bất tỉnh bên dưới đống đổ nát, chưa rõ sống chết ra sao. Dù có giữ lại được cái mạng thì cũng bị thương, khó mà tiếp tục chiến đấu được nữa.
Còn Tiếp…Xem các phần tiếp theo tại danh sách “Bách Luyện Thành Thần”.