Tiếp tục đến với nội dung phim Băng Hỏa Ma Trù, đám người Băng Tuyết Thành đến Công hội Ma Pháp Sư để điều tra nhưng không thu thập được bằng chứng gì, Hội trưởng thấy vậy liền ngỏ ý tiễn khách về nhà, điều này khiến cho tên Băng Gian tức giận. Hắn lập tức xuất ra băng pháp tấn công Long Trí, Long Trí bĩnh tĩnh tung chiêu đáp trả lại khiến hắn bị ăn hành ngập mồm.
Bây giờ, lực khống chế ma pháp của Long Trí đã có thể đạt đến mức xuất thần nhập hoá, ông ta chỉ cần búng một cái ngón tay đã có thể giết chết được Băng Gian, nhưng ông lại chọn cách tha mạng cho hắn, không thể vì sự tức giận này mà gây hoạ được, nếu như giết chết người của Băng Thần Tháp thì chính là muốn đối địch với bọn họ, điều này sẽ khiến cho nhiều người trong công hội liên luỵ.
Băng Gian không muốn chịu thua, đường đường mang danh là Đại Tế Tư của Băng Thần Tháp mà lại bị một lão già của một Công hội nhỏ bé đánh cho nhừ tử thì đúng thật không biết chui mặt đi đâu cả. Long Trí tiến lại gần nhắc nhở, cho rằng đối phương chỉ là một Đại ma pháp sư, vậy mà lại dám khiêu khích ma đạo sĩ, Công hội ma pháp sư không phải quả hồng mềm để mặc cho người ta bắt nạt, nói xong liền quay người rời đi.
Lúc này, đám lính của Băng Thần Tháp đã đóng hết tất cả cửa ra vào thành khiến các thương nhân cực kỳ bất mãn. Tất cả các con đường đều đã bị chặn lại, người muốn ra cũng không được mà vào cũng không xong. Hầu tước Nặc Á đến báo cáo với Băng Tuyết Nữ Thần, ông ta đã cố gắng điều động hết tất cả binh lính trong thành để tìm kiếm nhưng vẫn không tìm thấy kẻ nắm giữ Băng Thạch. Các thương nhân thì ra sức cãi nhau ở cửa thành, 3 ngày nay Băng Tuyết Thành đã tổn thất ít nhất khoảng 380 triệu.
Nếu cứ tiếp tục đóng cửa thành như thế này thì cho dù có lấy Băng Tuyết Thạch ra cũng không đủ để bù đắp. Các thương nhân đã truyền tin ra bên ngoài thủ đô nên chắc chắn sẽ bị bên trên trách phạt. Nghe những lời này, Băng Tuyết Nữ Thần liền giao trọng trách cho Băng Lỗ để hắn ta ở lại tiếp tục tìm kiếm và cũng đồng ý mở cổng thành cho các thương nhân buôn bán.
Niệm Băng và Lý Thúc đang mang củi xuống bếp thì nghe được đám người làm truyền tai nhau, nói rằng Băng Tuyết Nữ Thần đang ở trước cửa Công hội Ma Pháp Sư, Vì đây là cơ hội duy nhất để nhìn thấy Băng Tuyết Nữ Thần nên Lý Thúc liền nghỉ làm để chạy đến đó. Niệm Băng cũng tò mò đi tới xem nhưng ai ngờ lại bị Băng Gian phát hiện, hắn ta từ lâu đã nuôi lòng tham, một khi lấy được viên đá thì sẽ trở thành thủ lĩnh của Băng Tuyết Thập Nhị Đế Tư. Hắn âm thầm theo dõi nam chính nhưng vẫn bị Niệm Băng phát hiện ra. Cậu dụ hắn đi đến một nơi hẻo lánh rồi lập tức bỏ chạy. Băng Gian thấy vậy lập tức đuổi theo, nhưng Niệm Băng đã nhanh chân chạy đến nhà của Phượng Nữ, thành công cắt đuôi được tên kia.
Gặp lại nhau, 2 người liền bối rối, trong lòng đầy thổn thức, sau một hồi tâm tình thì Phượng Nữ ngỏ ý muốn ăn đồ ăn do hắn nấu, trong thời gian đó nàng sẽ đi ra ngoài hít thở không khí. Sau khi ra ngoài thì phát hiện Băng Gian đã đuổi theo đến tận đây, gã ta thô lỗ tung chiêu hù dọa, định đuổi Phượng Nữ tránh sang một bên, nhưng bị nàng ta từ chối.
Phượng Nữ bộc phát lực lượng, không cần dùng đến binh khí mà vẫn có thể phóng thích đấu khí ra bên ngoài, điều này làm cho gã cũng bất ngờ, không nghĩ rằng nữ tử này lại có thực lực của Võ Đấu Giả, cho nên hắn không tiếp tục ra tay nữa. Hắn cho biết ban nãy có nhìn thấy một người đàn ông tóc vàng chạy vào đây nên muốn đi vào kiểm tra. Phượng Nữ cứng rắn không đồng ý cho hắn ta đi vào, còn rút kiếm sẵn sàng chiến đấu.
Băng Gian thấy vậy liền không khách khí nữa, hắn nhanh chóng tung chiêu tấn công, Phượng Nữ cũng lao tới đánh trả, công kích của 2 người va chạm nhau gây ra một vụ nổ lớn chấn động. Trong lúc hai người bên ngoài đang chiến đấu kịch liệt thì Niệm Băng vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra nên vẫn ung dung hầm món thịt gà.
Hai người chiến đấu vô cùng kịch liệt, Băng Giang tung ma pháp phòng thủ, nhưng dưới sức mạnh từ những đòn kiếm của Phượng Nữ, nó nhanh chóng bị đánh tan. Nàng ta nhanh nhẹn nhảy lên cao rồi vung kiếm đánh đối phương bay ra xa. Đánh dưới mặt đất chưa đủ thú vị nên hai người đã bay lên nóc nhà choảng nhau để tìm cảm giác mới.
Băng Gian triệu hồi ra những mũi tên băng sắc nhọn tấn công Phượng Nữ, nhưng ba cái mũi tên dỏm này đối với nàng ta mà nói nó còn chẳng đủ để gãi ngứa nên đã né tránh rất đơn giản. Không thể để mình bị tấn công mãi như vậy, Phượng Nữ đã lao đến vung kiếm khiến cho Băng Gian không dám đánh trả mà chỉ biết cắm đầu cắm cổ bỏ chạy. Sau một hồi bỏ chạy thì cũng đã dừng lại, hắn xuất ra Băng Chi Thuật để cản đường Phượng Nữ, nhưng nào ngờ nàng ta lại bay lên không trung rồi xuất chiêu tấn công. Nhìn chiêu thức nàng ta sử dụng, hắn ta liền nhận ra cô gái này là người của Phượng Tộc.
Hắn sợ hãi giải thích rằng mình chỉ phụng lệnh của Băng Tuyết Nữ Thần tìm kiếm một nam nhân tóc vàng, Phượng Nữ biết người mà bọn họ muốn tìm chính là Niệm Băng. Nàng đương nhiên sẽ không tiết lộ tung tích của nam chính nên lập tức đuổi hắn đi, nếu như không đi thì hắn chính là kẻ thù của Phượng Tộc. Mặc dù rất tức giận, nhưng Băng Gian cũng không còn cách nào khác là phải quay xe.
Phượng Nữ quay trở lại tiệm rèn tạo ra một lớp đấu khí bảo vệ xung quanh rồi đi vào nhà thưởng thức món ăn do Niệm Băng làm, chỉ mới cho một miếng gà hầm vào trong miệng liền cảm nhận được miếng gà có vị của lửa, mỗi lần nhai một miếng là nước thịt tràn ra giống như dòng dung nham chảy trong miệng, cuốn lấy mọi vị giác của nàng, đậu phộng giòn xốp cực điểm bùng nổ trong nháy mắt, hương thơm bao phủ dung hòa trong nước thịt khiến mùi vị tươi ngon vốn có được nâng lao lên một tầng nữa. Mặc cho vị cay chiếm vị trí chủ đạo nhưng lại không khiến người ta cảm thấy món ăn chỉ có một màu mà ngược lại cảm giác thứ bậc dâng tràn trong lồng ngực lại rất rõ ràng.
Phượng Nữ không ngờ rằng Niệm Băng lại có thể nấu ra được một món ăn mà mình có thể thưởng thức được mùi vị của lửa ở trong đó. Niệm Băng lúc này đang có ý định rời khỏi Băng Tuyết Thành, nếu ở lại chốn này thêm một giây một phút nào nữa thì chắc chắn sẽ bị đám người Đại Tế Tư tìm tới, cho nên đã ngỏ ý hỏi Phượng Nữ về thanh Chính Dương Đao mà mình đã gửi. Phượng Nữ nghe vậy liền đưa hắn tới chỗ lò rèn rồi đưa cho hắn xem thanh đao mà mình mô phỏng từ Chính Dương Đao, nhưng vẫn chưa xác định được kích thước của viên bảo thạch liệu có vừa hay không.
Phượng Nữ mượn viên bảo thạch để ướm vào thanh đao gỗ, đáng tiếc là chỗ điêu khắc quá nhỏ nên không vừa chỗ. Nhìn nàng ta chăm chú đúc hồn cho Chính Dương Đao, Niệm Băng có chút cảm động, nếu nhưng không nói rõ lý do mà đã lấy Chính Dương Đao về thì hắn sợ rằng điều đó sẽ làm cho nàng bị tổn thương. Mà nói ra ân oán giữa mình và Băng Thần Tháp thì cũng không xong, cho nên hắn quyết định không lấy lại Chính Dương Đao nữa mà giao phó nó cho Phượng Nữ, rồi lập tức rời đi.
Tiễn hắn ra ngoài, nàng mới tiết lộ, bởi vì muốn chuyên tâm đúc thành công thanh đao nên đã thiết kế một ma pháp trận bao quanh tiệm lò rèn, ngoại trừ nàng và Niệm Băng ra thì những người khác sẽ không vào được, trận pháp này còn có thể ngăn cách mọi khí tức tránh bị đám người Đại Tế Tư đánh hơi được.
Nói xong hắn cũng tạm biệt nàng ta rồi rời đi. Phượng Nữ biết rằng trong lòng Niệm Băng đang có nhiều tâm sự về chuyện của Băng Thần Tháp, nhưng hắn thà giữ trong lòng chứ không kể cho mình nghe. Nàng vừa chuẩn bị vào trong nhà thì Niệm Băng quay lại dặn dò, nếu như thời gian tới có người đến gây chuyện thì phải nói cho hắn biết, còn căn dặn nàng chú ý an toàn, cẩn thận một chút vì nàng là người bạn thân duy nhất của hắn.
Lúc này đám người Đại Tế Tư đang báo cáo với Băng Tuyết Nữ Thần chuyện Băng Gian đã giao thủ với người của Phượng Tộc, bọn họ xin ý kiến của nàng ta, có nên đến tiệm rèn đó để thăm dò tình hình hay không. Băng Tuyết Nữ Thần nói rằng trước khi xác định được người đó có phải là Dung Niệm Băng hay không thì nhất định không được trở mặt với Phượng Tộc, nhưng nếu như Phượng Tộc muốn bảo vệ tiểu tử đó thì chính Phượng Tộc đã tự tìm cách tru di dòng tộc của mình.
Lúc này, Niệm Băng đã đến Công hội Ma Pháp Sư tìm Lý Đắc, hắn không ngờ rằng danh tiếng của mình đã được cả Công hội biết đến, Hội trưởng còn ra lệnh cho vệ binh đi tìm kiếm hắn khắp nơi. Điều này làm cho hắn cảm thấy có điều gì đó không đúng, cho dù thiên phú ma pháp của mình không tồi thì cũng không đến mức phải khiến Hội trưởng hạ lệnh cho người tìm kiếm khắp nơi trong thành như vậy được, hắn sợ rằng Công hội Ma Pháp Sư đã nghi ngờ mình, nhưng đã lỡ chui đầu vào hang cọp rồi thì cũng chỉ còn cách tùy cơ ứng biến mà thôi.
Tới đây thì tập phim đã hết rồi, hẹn gặp lại các bạn ở các bài viết sau nhé.