Nghịch Thiên Nhi Hành, tên thật A Mãn, Đại Nguyên Soái Minh Tộc đời 2, Năng lực Mệnh Khí Nhập Hồn. Xin chào các bạn, Nghịch Thiên Nhi Hành là cái tên đã ám ảnh chúng mình trong thời gian gần đây… do đó chúng mình sẽ tóm tắt nhanh và nhận xét, đồng thời đây cũng là video cuối cùng giới thiệu về nhân vật này.
Nghịch Thiên Nhi Hành, Có thể nói, anh chính là nhân vật nhọ gần nhất truyện, tuổi trẻ bồng bột nghe tin vịt từ phe báo lá cải của Thần Tộc để liều mình đến Thánh Vực hái hoa mong sao chữa bệnh cho tộc mình mà không ngờ rằng đó lại là cái bẫy do Thần Nhãn sắp đặt. Kết quả là Hoa không lấy được mà còn hại chết anh trai mình “Khải Khoát Thiên Không” đồng thời dính bạo bệnh “Thạch Hóa”.
Sau khi anh trai chết, y rời bỏ tộc mình để tìm đến tận cùng địa ngục để tìm nguồn sức mạnh mới. Thế nhưng, dường như số phận đã an bài cho cậu nhóc A Mãn khi để cậu gặp được Vĩnh Hằng Chi Dạ. Sau thất bại 10 ngàn năm trước khiến minh tộc trốn xuống địa ngục, Vĩnh Hằng Chi Dạ sợ hãi và mất ý chí chiến đấu, vậy nhưng, trong lòng ông ta vẫn còn một tia hi vọng len lói sẽ có một ngày có kẻ xuất hiện đứng lên lãnh đạo Minh tộc rửa mối thù này và trớ trêu thay, vận mệnh lại mang đến cho ông một thằng nhóc yếu đuối thậm chí không biết sử dụng mệnh khí nhập hồn, hơn nữa y lại mang trong người căn bệnh thạch hóa không có thuốc chữa.
Tương lai Minh Tộc sẽ rơi vào tay thằng nhóc này sao? Ấy vậy mà 10 năm thấm thoát trôi qua, quãng thời gian khổ sở tu luyện đã ban cho A Mãn sức mạnh không ai sánh bằng, Mệnh Khí Nhập Hồn của anh đã đạt đến cảnh giới tối cao – “Nhập Hồn Phá Cực”.
Anh từ biệt Vĩnh Hằng Chi Dạ để quay lại Minh Tộc. Thời điểm quỳ trước chị đâu, anh hứa sẽ đưa Minh Tộc thoát khỏi cuộc sống hiện tại và sau đó anh dùng khoảng 1 phần 10 thành công lực để chiêu mộ 13 đại tướng, lập ra một thế hệ Minh Tộc hoàn toàn mới, quyết tâm đứng lên chống lại Thần Tộc một lần nữa.
“Các ngươi đã phá hủy hiệp ước bất xâm phạm ngàn năm nay, làm tổn thương đại tế sư, của chúng ta, giờ các ngươi phải trả giá”.
“Hiệp ước bất khả xâm phạm ư, đó là do tổ tiên ta dưới ách áp bức tàn bạo của Thần Tộc mà bắt buộc phải ký kết với các ngươi. Nhưng với ta thì xin lỗi, ta chưa từng coi nó tồn tại,’.
“Nghịch Thiên Nhi Hành, ngươi muốn khơi dậy chiến tranh, tạo ra phản loạn thì sẽ có vô số sinh linh bị hại. Hà tất phải làm như vậy chứ, cứ duy trì tình hình hiện tại có phải tốt hơn không?”
“Cái mà các ngươi gọi là duy trì tình hình hiện tại là các ngươi bóc lột, vẫn tiếp tục bóc lột, vẫn tiếp tục ở trên cao chót vót hưởng thụ lợi ích do người khác mang lại. Đó là chuyện chúng tôi không thể chấp nhận được. Cái mà phát động chiến tranh tạo ra hỗn loạn mà các người vừa nói chỉ là cách nhìn của các người, còn trong mắt chúng tôi đó là KHỞI NGHĨA”.
“Thần Nhãn, hãy nghe đây, ta biết ông đang theo dõi chúng ta, quân khởi nghĩa của chúng ta sẽ tấn công vao Thần Vực, kéo ngươi xuống khỏi chiếc ghế vững vàng đó. Và đội quân đó không chỉ có mình Minh Tộc Chúng tôi. Sẽ có những người bạn thuộc tộc khác, đến từ nơi khác gia nhập với chúng tôi. Chúng tôi và họ đều là đồng chí, và đều có một mục đích, và chúng tôi muốn nói một lời với Ông – Chúng tôi chịu đủ rồi Thần, hãy xéo đi”.
Nghịch Thiên Nhi Hành – một con người luôn muốn giải thoát cho Minh Tộc, tất cả những việc anh ta làm đều là vì Minh Tộc,giống như những lời anh ta từng nói với Cùng Hung Cực Ác.
“Mi muốn cướp muốn giết như thế nào cũng được, nhưng không phải với người của ta, mà là với lũ Thần Tộc kia kìa”.
Trong cuộc đụng độ đầu tiên với 3 vị Thánh vương. Để nói về Nghịch Thiên Di Hành, mình xin dùng từ “cao nhân thâm tàng bất lộ”. Bởi vì bản thân anh chỉ đứng ngoài quan sát, đổi lại cái nhìn của anh lại thâm thúy hơn người trong cuộc. Điều này cho thấy Hành ca ca của các Phê Vũ Canh Kỷ hoàn toàn đứng ở 1 đẳng cấp khác.
“Kẻ địch và kẻ địch thì là bạn, ta hi vọng ngươi tham gia đội quân của chúng ta. Chỉ cần lý tưởng giống nhau, bất kể là người hay thần, ta đều hoan nghênh họ gia nhập tác chiến. Nếu đánh tay đối thì cho dù là ta hay ngươi đều không thể đánh thắng toàn bộ Tộc Thần, nhưng nếu liên kết lại thì có thể. Đây chính là mục tiêu của ngươi, không phải sao? Ngươi còn nghi ngờ ta, không sao cả, để chuyện hôm nay kết thúc thì ngươi hãy suy nghĩ đi”.
Tâm niệm của anh là trước khi thạch hóa hoàn toàn là được chiến đấu sinh tử với Thần tộc, và anh cuối cùng cũng đã hoàn thành được tâm niệm này. Không những được đánh 1 trận ra trò với Thiên Vũ Thánh Vương, mà anh cùng với thanh kiếm của mình rực lên ngọn lửa hùng mạnh đối đầu với kẻ gặp thần giết thần, gặp quỷ giết quỷ – Thiên.
Sức mạnh của Thiên quá áp đảo khiến Nghịch Thiên Nhi Hành không thể chống đỡ, cuối cùng lui mình, dùng chút sức tàn cuối cùng để về thổ lộ tình cảm với người con gái mình yêu “Tùy Phong Khởi Vũ’. Cả 2 người xuất thân từ 1 đôi thanh mai trúc mã, nhưng duyên phận lại không cho đến với nhau, 2 lần Nghịch Thiên Di Hành thổ lộ với Khởi Vũ thì cả 2 lần đều gắn liền với trách nhiệm, đau thương. Lần thứ đầu tiên khi mình mắc bệnh thạch hóa và lần cuối cùng cũng là khi căn bệnh cướp đi hơi thở cuối cùng của mình.
“Muội không nỡ, muội rất yêu huynh, không muốn huynh chết”.
“A Vũ, Huynh cũng rất yêu muội, tất cả những gì mà huynh đang làm đều là vì yêu muội và mọi người. Muội xứng đáng có được cuộc sống tốt hơn, tộc người của ta cũng thế, mọi người đều đáng phải có quyền miễn sợ hãi, đói, bệnh tật, tự do mà sinh sống. Vì mục tiêu cơ bản này, đơn giản này, chúng ta phải đổ máu…câu này liên tưởng đến câu “có làm thì mới có ăn” gì gì đó.
Có thể nói, cuộc đời Vị Đại Nguyên Soái giống như 1 con đom đóm vậy, rất ngắn ngủi nhưng những phút giây ngắn ngủi đó thật huy hoàng, anh ta phải thắp cháy sinh mệnh để thắp lên sự sống tươi mới cho Minh Tộc. Tuy anh chết nhưng linh hồn anh vẫn mãi mãi tồn tại trong tâm trí không chỉ của Minh tộc mà còn của nhân loại tham gia vào cuộc chiến chống Thần tộc lúc đó.
“Từ khi sinh ra đến giờ chưa từng ngủ qua một giấc, bất luận cực nhọc thế nào, ta cũng không thể nhắm mắt.
Cuối cùng, tại Địa Ngục Giới,
“Nơi đây chính là cấm địa của các ngươi “Địa Ngục Giới. Con người chỉ có thể tới đây trong trạng thái Linh Hồn, Chỉ có Thần Tộc hay Minh Tộc mới có thể dùng thân thể chân chính đi lại nơi này”.
“Ngươi là ai?ta có quen biết ngươi?”
“Ta chính là Nghịch Thiên Nhi Hành, ngươi chưa từng thấy qua ta lúc ta bỏ bỏ mặt nạ bảo hộ xuống”.
“À..ra là ngươi, không phải ngươi đã chết rồi sao?”
“Thân xác ta đích thực đã chết, chiếu theo quy luật, ta sẽ như những người đã chết khác trên đời, linh hồn rơi xuống vực sâu, ý thức vỡ nát, trở về hư vô”. Chỉ là trước lúc đó ta muốn nói chuyện với ngươi. Nên trước khi chết, ta đem tất cả Linh Hồn Lực Trí dồn vào mệnh khí. Khi ngươi cầm nó, ta có thể cưỡng ép Linh Hồn ngươi, đưa ngươi xuống Địa Ngục giới. Chuyện này không cần lo lắng, tất cả chỉ là tạm thơi, ta nói xong, ngươi sẽ an toàn trở lại thế giới của ngươi. Ta làm như vậy là có một chuyện muốn thỉnh cầu ngươi. Giúp đỡ tộc nhân của ta, ta tin tưởng ngươi có thể làm được việc này.”
“Trước khi chết, ta có giao thủ qua với Thiên, dự đoán về thực lực của hắn..có hợp sức tất cả Đại Tướng lại cũng khó mà bì kịp. Thế nhưng họ sẽ vì tôn nghiêm mà chiến đấu tới cùng…cũng giống như vô số lần trước trong quá khứ”.
“A Cẩu…Thần Tộc mạnh hơn chúng ta, đó là sự thật. Mà sức mạnh của Thiên sớm đã siêu việt qua thực lực của hai tộc hợp lại…thế nhưng ngươi, A Cẩu…đây là lần đầu tiên có sự tham gia của con người trong cuộc khởi nghĩa, của chúng ta. Trên người ngươi có một thứ gì đó đặc biệt hấp dẫn ta, khiến cho ta lúc trên thuyền nảy ra một ý tưởng đó là ngươi có khả năng lãnh đạo Minh Tộc hoàn thành hi vọng ấp ủ hơn 10 vạn năm qua. Cho nên lúc đó ta thực sự không hề hạn chê hành vi của ngươi, cùng ngươi nói cười, ăn uống. Tuy ngươi là con người nhưng chỉ cần ngươi có thể giúp chúng ta chiến thắng, tộc nhân của ta nhất định sẽ chấp nhận ngươi”.
“Linh Hồn lực của chúng ta có thể chuyển dời cho nhau, trong khi Thần Lực và Luyện Khí không thể nào. Đương nhiên Linh Hồn là sinh mệnh, chúng ta không dễ dàng làm viêc này. ..Lão sư Vĩnh Hằng Chi Dạ của ta đã đem Linh Hồn Lực của người giao cho ta, mà hiện tại ta đã giao cho ngươi.
Bản thân ta lâm trọng bệnh không thể dốc toàn lực liều mạng với Thiên. Đây chính là bất hạnh lớn nhất, nay ta hi vọng chuyển giao lại nguyện vọng đó cho ngươi. Tạm thời ngươi chưa biết cách nhập hồn nhưng chí ít Linh Hồn Trí Lực của ta đã giúp cường hóa đáng kể năng lực của ngươi. Bây giờ ngươi có thể đi rồi.