Xem đầy đủ bộ phim tại Danh Mục “Bách Luyện Thành Thần”
Đám người La Chinh đã bị gài bẫy tiến vào sào huyệt của Đao Trùng, cả đám nhanh chóng bị bao vây lại. Lục Kiêu vội ra lệnh cho Tiểu Đội Thanh Lam chuẩn bị chiến đấu, dọn sạch sào huyệt này, bọn họ nghe lệnh liền nhanh chóng hành động phóng tên tiễn khá nhiều con Đao Trùng xuống đất mẹ. Tiểu Điệp, La Chinh và những người khác cũng góp sức đánh giết kẻ địch. Tuy nhiên số lượng Đao Trùng lại quá đông, sợ là chưa giết được hết thì đã bị kiệt sức.
Đột nhiên mặt đất rung động kịch liệt, đám Đao Trùng thấy vậy nhanh chóng rút lui. Lục Kiêu nhận ra nguyên nhân, biết có chuyện chẳng lành sắp đến nên vội vã yêu cầu tiểu đội Thanh Long chuẩn bị rút lui. La Chinh thắc mắc hỏi thăm, Lục Kiêu cho biết, đám yêu thú kia được gọi về, nói rõ xung quanh đây chắc chắn có con cầm đầu. Lời còn chưa kịp nói xong thì bọn họ đã bị tấn công.
Từ trong làn khói xanh dày đặc xuất hiện một con yêu thú hung dữ. Nó chính là Đao Trùng Mẫu Hoàng. Vừa động thủ đã lấy đi mấy mạng người. Lục Kiêu lập tức yêu cầu mọi người rút lui, còn hắn sẽ dụ nó ra chỗ khác. Dứt lời liền động thủ, ném ra một đòn công kích thẳng mặt Đao Trùng Mẫu Hoàng khiến nó tức giận. Nó giơ chân hất văng Lục Kiêu ra xa.
La Chinh tiến lại đỡ lấy vị Bách Phu Trưởng này, gã yêu cầu mọi người cứ mặc kệ mình, mau rời đi trước đi. Bỏ lại đồng đội để chạy trước, La Chinh không làm được. Lục Kiêu cho biết thực lực của Mẫu Hoàng tương đương với Chiếu Thần Cảnh, có thể chạy một người thì hay một người.
Tiểu Điệp tung ra băng tuyết định đóng băng Mẫu Hoàng nhưng không được. Mạnh Thường Quân cũng rút kiếm tung chiêu, đáng tiếc là da thịt của Mẫu Hoàng quá cứng rắn, chẳng thể khiến nó xây xước chút nào. Đối thủ chỉ cần giơ chân nhấc tay đã đẩy ngã được 2 người, sau đó há miệng gầm lên khiến ai nấy đều đau đầu. La Chinh cố gắng tìm nhược điểm của nó, vỏ ngoài thì chắc chắn không phải rồi, trên cái chân nhện lại bị đóng băng, có lẽ nơi đó chính là điểm yếu của Mẫu Hoàng. Hắn lập tức rút con dao ra, vận sức phóng tới vị trí bị đóng băng thành công chặt đứt một cái chân.
Điều này khiến cho Đao Trùng Mẫu Hoàng phẫn nộ, ả điên cuồng tấn công nam chính. Đúng lúc sắp phải về với đất mẹ thì hắn lại nhanh trí cầm quả trứng lên che chắn trước mặt. Không nỡ làm hại con của mình, ả ta đành phải dừng chiêu thức. La Chinh thấy vậy liền được đà lấn tới, trực tiếp cầm theo quả trứng rồi khiêu khích sẽ đập nát hết số trứng này, sau đó nhanh chân bỏ chạy, mục đích chính là dụ nó ra chỗ khác để cho đám người còn lại có thời gian rút lui.
Đao Trùng Mẫu Hoàng nhanh chóng truy đuổi, 2 người hoá thành một màn mèo đuổi chuột, vừa đuổi ả ta vừa phun ra ám khí khiến nam chính phải dùng hết khả năng lạng lách để tránh né. Nhưng chạy đâu cho tắt nắng, hắn nhanh chóng bị ăn một đòn khiến thân thể nằm sấp mặt.
Còn chưa kịp thở lấy sức thì đã phải tiếp tục bỏ chạy, rồi thừa cơ ném ra phi đao cầm chân Mẫu Hoàng nhưng không có quá nhiều tác dụng. Bỏ trốn không phải cách hay, mà đứng lại giao thủ thì càng không phải biện pháp tốt nên hắn phải nghĩ cách khác ứng phó.
Nhảy qua một cái vực, chạy trốn đến một cái huyết động. Không khí bên trong vô cùng nóng rực, phía bên dưới lại có dòng dung nham nóng bỏng, nham tương ở đây có thể hình thành Hoả Diễm, xem ra nơi này cũng là một nơi cực tốt để luyện.
Đao Trùng Mẫu Hoàng nhanh chóng đuổi tới, nhưng vừa tiến lại gần thì đã dừng lại. Điều này khiến hắn thắc mắc. Quay đầu về phía bên cạnh thì bất ngờ nhìn thấy một con sư tử gọi là Hoả Hạt Sư đang nằm ngủ, như vậy xem ra Đao Trùng Mẫu Hoàng rất kiêng kị Hoả Hạt Sư. Hắn có thể lợi dụng con sư tử này để kiềm chế ả ta rồi thừa cơ hội thoát ra ngoài. Nghe thấy động tĩnh, Hoả Hạt Sư nhanh chóng tỉnh lại. La Chinh bị cuốn vào tranh chấp, 2 con đường thoát trước mặt và đằng sau đều đã bị chặn, nhưng thay vì làm thịt tên tiểu tử nhân loại thì 2 con yêu thú lại lao vào nhau chiến đấu trước.
Trận chiến của 2 người khiến hang động rung lắc kịch liệt. Sau một hồi quần chiến thì Hoả Hạt Sư cũng thua cuộc, đòn tấn công của Mẫu Hoàng khiến cho mặt đất nứt ra, thân thể La Chinh lẫn Hoả Hạt Sư cùng nhau bị rơi xuống dòng dung nham. Chân nguyên tiêu tán, đến cả sức dãy dụa cũng không còn, cách duy nhất hiện tại là chờ chết mà thôi.
Trong khi đó, Lục Kiêu đã về tới quân doanh, hắn tức giận cầm theo tấm bản đồ đến gặp mặt Hạ Chỉ Huy để tra hỏi. Hạ Chỉ Huy vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh, sau đó chậm rãi bộc lộ ý đồ đưa La Chinh vào chỗ chết. Ngày nào cũng có đệ tử Thanh Vân Tông mất mạng vì giết yêu, lão không thể mạo hiểm tính mạng của các binh sĩ để cứu một người chết được. Lục Kiêu phẫn nộ chất vấn, rõ ràng là muốn Thanh Lam đội bọn hắn có đi mà không về, hôm nay phải cho hắn một lời giải thích. Hạ Chỉ Huy lập tức gọi binh lính vào bắt giữ Lục Kiêu vì cái tội phạm thượng, muốn hành thích cấp trên.
Đầu óc La Chinh dần dần mê màng, đầu rồng nhanh chóng hiện lên, nhưng khát vọng sống của nam chính đã không còn, hắn chỉ mong rằng nếu như nó có thể rời đi thì hãy đi đi, còn hắn sắp chết rồi.
Đầu Rồng há miệng phóng ra một luồng ánh sáng, đưa La Chinh gặp lại người thân, đầu tiên là phụ thân đã mất của hắn. Ông ta cho biết mọi vấn đề đều có đáp án, chỉ là hắn vẫn chưa tìm ra được mà thôi. Công pháp Thái Thượng Luyện Khí Pháp, Thiên Chuỳ Bách Luyện chính là đáp án. Ngay sau đó hắn lại được gặp Yên Nhi, người muộn muội này tỏ ra thất vọng vì hắn không còn cần người muội muội như nàng nữa, dứt lời thân thể nàng ta liền rơi xuống vực.
Ở bên ngoài, thân thể La Chinh dần dần toả sáng, nhiều luồng lực lượng tuôn vào cơ thể, ý chí kiên quyết hơn bao giờ hết, hắn phải tiếp tục sống để còn bảo vệ những người mà mình thương yêu.
La Chinh huyễn hoá ra 2 cánh tay khổng lồ, đây chính là đạo của hắn, sau đó điều khiển các bàn tay đấm liên tục vào mặt của Đao Trùng Mẫu Hoàng tiễn ả ta xuống đất mẹ. Kế tiếp là tung ra chiêu thức mới học được là Thiên Ma Thần Quyển thẳng vào mặt còn yêu thú Hoả Hạt Sư, giết chết nó ngay lập tức. Từ trên người cả 2 con yêu thú đều bay ra 1 viên tinh hạch.
Mọi chuyện như vậy là đã giải quyết xong, nhìn vào những linh văn đang chiếu sáng trên người, hắn cũng bất ngờ. Thân xác sau khi được địa tâm hoả rèn luyện thì sức mạnh đã tăng từ Huyền khí thượng phẩm lên linh khí hạ phẩm, coi như là trong cái rủi có cái may. Hắn nhanh chóng tiến lại thu 2 viên tinh hạch vào túi rồi đi ra ngoài, Nhưng vừa mới đi được một đoạn thì phát hiện con hạc giấy bị vỡ nát nên mang về nghiên cứu.
Nghe tin nam chính quay về, Mạnh Thường Quân và Tiểu Điệp nhanh chóng tiến lại hỏi thăm. Cũng may là còn về được, nếu không thì Mạnh Thường Quân không biết nên ăn nói với Tô Linh Vận như thế nào nữa, nhưng điều mà bọn họ thắc mắc vẫn là hắn trốn thoát khỏi tay Đao Trùng Mẫu Hoàng như thế nào. La Chinh đâu thể đem mọi chuyện nói ra nên lập tức hỏi thăm đến Lục Kiêu.
Tin tức hắn trở lại được một tên lính bẩm báo lại với Hạ Thiên Thành, lão ta bất ngờ, đúng là đã coi thường tên đệ tử ngoại môn này rồi, đến cả Mẫu Hoàng cũng không thể giết được hắn thì quá sống dai rồi, nhưng tiểu tử đã trở về Long Bảo thì đừng hòng mong sống được mà rời đi.
La Chinh sau khi nghe tin Lục Kiêu bị giam giữ liền đứng dậy đi tìm Hạ Thiên Thành nói lý lẽ, phải đối chất thẳng mặt với ông ta. Mạnh Thường Quân nghe vậy lập tức đứng ra ngăn cản, Hạ Thiên Thành là thủ lĩnh của Long bảo, dưới trướng có vài nghìn tinh binh, sao có thể để tâm đến một đệ tử ngoại môn Thanh Vân Tông như hắn. La Chinh mặc kệ là lão ta có bao nhiêu đàn em đi chăng nữa thì hắn cũng không sợ, nhưng điều mà Mạnh Thường Quân nói không phải là như vậy, gã cảm thấy chuyện này thực sự không đơn giản, thế lực ảnh hưởng tới Long Bảo quả thực không thể coi thường, nếu hành động không suy nghĩ thì sẽ gây phiền phức cho Trưởng Công Chúa.
La Chinh thừa nhận những gì mà Mạnh Thường Quân nói có thể rất đúng, nhưng Lục Kiêu đã ra tay giải cứu hắn, bây giờ hắn không thể thấy đối phương gặp nạn mà không cứu. Những lời này khiến cho gã tức giận chỉ trích, La Chinh cũng đáp trả lại. 2 người nhanh chóng xảy ra cãi nhanh. Nam chính rút dao ra rồi tuyên bố hôm nay không ai cản được mình. Mạnh Thường Quân cũng muốn xem thử bản lĩnh của hắn. Nhưng cả 2 còn chưa kịp đánh nhau thì Tiểu Điệp đã ra tay ngăn cản, 2 người ở đây đánh nhau thì có ích gì cơ chứ.
Mạnh Thường Quân nghe vậy cũng không ngăn cản nữa, nếu muốn chết thì cứ đi đi. Ngay khi La Chinh rời đi, gã mới nói ra chân tướng Hạ Thiên Thành có liên quan mật thiết đến Gia cát gia tộc. Tiểu Điệp nghe vậy liền nhanh chóng đuổi theo nam chính. Đến doanh trướng hỏi thăm thì biết Hạ Thiên Thành không có ở bên trong, đành phải vào trong lều chờ đợi.
Nhìn vào địa hình được bố trí trên bàn, Tiểu Điệp cũng cảm thấy kỳ quái, cái bàn cát này hoàn toàn khác với cái hôm trước, cái chỗ mà bọn họ đi không hề có binh lực đóng giữ, mà ngược lại chính là đánh dấu cảnh báo sào huyệt của Đao Trùng. Nàng cũng tiết lộ với hắn về chuyện Hạ Thiên Thành và Gia cát gia tộc có quan hệ thân thiết, nhưng nàng không biết lý do vì sao lão ta lại làm như vậy. La Chinh vừa nghe xong liền nhớ đến cái tên Gia Cát Diệp. Biết Lục Kiêu đang gặp nguy hiểm nên lập tức chạy ra ngoài, mạnh mẽ dùng vũ lực tra hỏi tên canh gác vị trí hiện tại của Hạ Thiên Thành.
Lúc này Hạ Thiên Thành đang ở một nơi khác, Lục Kiêu thì đang bị trói vào cột để chuẩn bị hành hình. Trước khi làm chuyện đó thì lão cũng không quên nói rõ chân tướng để Lục Kiêu chết được nhắm mắt. Thay vì làm một phát giết chết thì lão lại muốn chậm rãi tra tấn, phải chơi từ từ mới vui.
Còn Tiếp…Xem các phần tiếp theo tại danh sách “Bách Luyện Thành Thần”.