Tóm Tắt Phim “Băng Hoả Ma Trù” tập 11 – 12

Tiếp tục đến với nội dung phim Băng Hỏa Ma Trù. Sau khi Tra Cực giả chết chui lên từ đống tro tàn để Niệm Băng rời khỏi rừng hoa đào, ra ngoài học hỏi cái mới thì bản thân mình lại cảm thấy áy náy, tuy rằng mình rất lưu luyến Niệm Băng nhưng nếu như không làm như vậy thì e rằng Niệm Băng sẽ không nỡ rời bỏ mình mà đi. Thế giới này đang đợi Niệm Băng xông pha, chỉ có trải qua các loại rèn luyện mài giũa thì trù nghệ của hắn mới có thể đạt được tới cảnh giới chí cao trước nay chưa ai đạt tới. 

Niệm Băng đi tới Tuyết Băng Thành, hắn đến nhà của Hoa Thiên với mục đích hoàn thành di nguyện của Tra Cực đó là đúc lại Chính Dương Đao. Vừa mở cửa bước vào thì bị một mỹ nữ tóc đỏ tên là Phượng Nữ phóng thanh đao tới khiến Niệm Băng giật bắn cả mình, nàng ta lao tới tấn công Niệm Băng nhưng hắn nhanh tay hơn xuất ra Băng Nguyên Tố tạo thành những mũi kiếm lao đến tấn công nàng ta.

Nhưng thân thủ của Phượng Nữ cũng nhanh nhẹn chẳng kém gì Niệm Băng, nàng ta né được hết những mũi kiếm băng của hắn, xuất ra thanh đao đấu khí tấn công, Niệm Băng xuất băng thủ nhưng lại bị nàng ta đánh văng cả vào vách tường. Phượng Nữ bay lên thiên không xuất ra một đôi cánh cửu ly đấu khí, Niệm Băng thấy vậy cũng nhanh chóng xuất ra Thần Lộ Đao. Khi nhìn thấy Thần Lộ Đao thì nàng ta bình tĩnh bay xuống rồi giương kiếm về phía Niệm Băng rồi tra hỏi rằng:”Trên tay ngươi chính là Thần Lộ Đao sao?”.

Niệm Băng khá bất ngờ khi thấy nàng ta nhận ra thanh đao này, hóa ra nàng ta lại chính là đệ tử của Hoa Thiên nên đã nhận ra thanh đao do chính sư phụ của mình làm, Thần Lộ Đao chính là tác phẩm mà Hoa Thiên hài lòng nhất từ trước đến giờ, hơn nữa lại còn chế tạo cho truyền nhân của Trù Qủy. 

Niệm Băng đưa thanh đao cho Phượng Nữ xác nhận, sau khi nàng ta xác nhận thanh đao đó chính là thủ nghệ của Hoa Thiên thì nàng ta đưa Niệm Băng vào trong nhà. Niệm Băng bước vào trong nhìn thấy bàn thờ của Hoa Thiên mà không nỡ tin vào mắt mình, ngay cả đến ông cũng rời bỏ Niệm Băng mà đi. Hoa Thiên đã rời khỏi nhân gian từ hai năm về trước, hóa ra là vì ông ta luôn sử dụng Đoạt Thiên Chi Pháp, lấy tinh huyết để đúc hồn cho vũ khí nên thân thể đã sớm không chống đỡ được nữa.

Vào một đêm mưa giông của hai năm trước, Hoa Thiên đã lấy thân thể hiến tế cho kiếm, lấy máu để dẫn vào Cửu Ly Thiên Hỏa, linh hồn của ông ấy đã hoàn toàn dung hòa vào trong thân kiếm. Niệm Băng nghe xong liền tiến tới trước linh cữu của ông. giơ Thần Lộ Đao ra rồi quỳ gối xuống cảm tạ đại ân đại đức của Hoa Thiên, vĩnh viễn không dám quên. 

Niệm Băng lấy ra thanh Chính Dương Đao cho Phượng Nữ xem, vừa nhìn thấy thì nàng ta nhận ra ngay đây chính là thanh đao do chính sư phụ mình làm cho tiền bối Tra Cực, Niệm Băng bảo rằng trước lúc lâm chung sư phụ đã truyền nó cho mình, dặn dò Niệm Băng rằng phải tìm Hoa Thiên tiền bối khảm bảo thạch lên nhưng chỉ tiếc rằng Hoa Thiên đã không còn nữa, di nguyện của Tra Cực cũng không hoàn thành được nữa. Khi biết tên của nàng là Phượng Nữ cùng với thói quen vuốt tóc e thẹn ở mang tai đã khiến Niệm Băng nhớ đến cô gái mình đã gặp 10 năm về trước.

Niệm Băng chào từ biệt Phượng Nữ tính rời đi thì âm thanh sôi ùng ục trong bụng nàng phát ra, Niệm Băng biết nàng ta đói bụng nên ngỏ ý vào trong bếp nấu ăn coi như là đền tội cho việc vừa nãy vô duyên vô cớ đã xông vào nhà Hoa Thiên. Cũng giống như 10 năm về trước, trong bếp của Hoa Thiên bây giờ cũng chỉ có gạo, không có nguyên liệu gì khác vì ông ta nói với Phượng Nữ rằng ăn cháo tốt cho cơ thể nên mấy năm gần đây đều chỉ có ăn cháo mà sống qua ngày. 

Thấy trong nhà không còn gì nên Niệm Băng đành ra ngoài sân, vừa hay lại có một con chim bồ câu đậu trên mái nhà, Niệm Băng xuất ra mũi tên băng đông cứng con chim lại. Niệm Băng đưa nó vào bếp, rồi dùng Băng Nguyên Tố trong chốc lát con chim đã không còn một cọng lông rồi dùng Thần Lộ Đao múa may quay cuồng trong mơ hồ khiến Phượng Nữ không khỏi say đắm.

Niệm Băng dùng kim châm xuyên qua một sợi chỉ rồi dùng nó để sâu từng hạt gạo, kim châm không chỉ dùng để hành y mà còn là một công cụ tuyệt vời để nấu cơm. Sau một hồi món ăn cũng đã được nấu xong, Phượng Nữ không chần chừ gì nữa mà lập tức ăn ngay, vừa cho những hạt cơm vào miệng đã khiến cho nàng ta có những cảm xúc lâng lâng khó tả. Rõ ràng chỉ là một bát cơm thôi nhưng nàng ta không ngờ cảm thụ của cơ thể lại có thể mãnh liệt đến như vậy. Loại cảm giác này Phượng Nữ đã từng cảm thụ được khi tu luyện đấu khí, phảng phất trong chớp mắt đã đột phá được mọi hạn chế của cảm quan. 

Sau khi ăn xong, nàng ta liền tò mò hỏi thăm đến thanh Chính Dương Đao, hắn không ngần ngại trả lời, Chính Dương Đao mang theo thuộc tính Hỏa, dùng nó có thể khiến nguyên liệu nóng đến cùng cực mà lại không bị quá chín, còn có thể kích phát hương thơm độc nhất của nguyên liệu nhưng chỉ đáng tiếc là nó không có hồn, không thể nào phát huy năng lực đến cực hạn. Cần phải khảm hỏa thạch lên, hắn vừa lấy ra hỏa thạch cho nàng ta xem thì đã bị đối phương cướp đi mất.

Vừa lấy được viên hỏa thạch thì biến cố xảy ra, từ trong người nàng ta xuất hiện một con Phượng Hoàng, đấu khí trong cơ thể đột nhiên tăng mạnh, ý thức rơi vào trạng thái mơ hồ, dù cho hắn có gọi bao nhiêu lần đi chăng nữa cũng không được. 

Thấy có vẻ không ổn, Niệm Băng liền lao tới cướp lại viên hỏa thạch khiến cho Phượng Nữ tỉnh lại, đồng thời xin lỗi vì chuyện ban nãy, lý do là vì nàng chưa từng thấy viên bảo thạch nào có phẩm chất cao như vậy, cho nên có chút kích động quá mức. Hắn không những không trách mà còn ân cần, nhẹ ngàng nhắc nhở, uy lực của nó này rất mạnh, nếu như năm xưa không cùng Tra Cực tu luyện từ nhỏ thì e rằng cũng không thể nào khống chế được nó. Tuy rằng Chính Dương Đao không phải vật phàm, nhưng có được viên hỏa thạch này thì quả thực có thể đúc hồn được cho nó.

Phượng Nữ muốn trợ giúp hắn, Nếu như muốn khảm bảo thạch lên thì phải dùng một lượng lớn thời gian điêu khắc ra một chỗ. Trong thời gian chờ đợi lâu như vậy, sợ rằng hắn không yên tâm để lại Chính Dương Đao ở chỗ mình, cho nên nàng đã rút Ly Thiên Kiếm đưa cho Niệm Băng, đợi đến khi điêu khắc xong thì mang bảo thạch đến. Tuy nhiên nam chính lại chọn cách tin tưởng, bàn giao cả Chính Dương Đao cùng với viên Hỏa Thạch cho nàng. Muốn đúc hồn thành công thì phải mất tận một tháng, trong thời gian đó, hắn muốn đến tửu lầu Băng Tuyết Thành để ứng tuyển làm đầu bếp, đi theo những đầu bếp lớn học nấu ăn. 

Thấy hắn đã hạ quyết tâm, Phượng Nữ đành giới thiệu cho hắn hai quán tửu lâu, bản thân nàng đã đi qua 2 chỗ đó rất nhiều lần, nhưng chưa từng có cơ hội ăn ở đó, nàng cũng không biết 2 quán đó tốt ở chỗ nào, chỉ nghe nói rằng đồ ăn vô cùng đắt.

Giữa phố lớn Băng Tuyết Thành, Niệm Băng đi tìm hai quán tửu lầu có tên là Đại Thành Hiên và Thanh Phong Trai. Sau một hồi phân vân không biết chọn quán nào thì hắn cũng quyết định chọn Đại Thành Hiên, lý do là vì lượng khách ở đây ra vào nhiều, lượng món ăn làm ra cũng nhiều, đầu bếp chính ở đây có lẽ hơn một bậc và làm ăn tốt hơn so với quán đối thủ.

Từ trong quán, một tên phú ông to béo tên là Liệu Tam chưởng quầy xuất hiện, bộ mặt vô cùng hống hách. Vừa đi vừa vung quạt tiến tới đám nhân viên buông lời trách móc khiến ai thấy cũng tụt cả hứng. Lão tiến lại gần một mỹ nữ, đưa tay sờ mó linh tinh khắp người, khiến cho nàng ta khó chịu quay mặt tránh né thì lão lại tức giận định giơ tay đánh. 

Chứng kiến nhưng chuyện này, hắn không ngờ rằng chưởng quầy của Đại Thành Hiên lại là một tên yêu râu xanh. Trong lúc lão ta đang thèm thuồng định bóp hai quả cam của mỹ nữ thì nam chính đã nhanh tay can thiệp, đồng thời còn tặng cho Liệu Tam một tràng sỉ nhục.

Đám người xung quanh nghe vậy liền kinh ngạc, ai nấy đều lo lắng cho Niệm Băng, còn cho rằng tiểu tử này chán sống đến phát ngấy rồi, nên mới chọc giận vào Liệu Tam. Niệm Băng yêu cầu lão xin lỗi nữ tử bị quấy rối nhưng kết quả không được khả quan, lão ta không những không xin lỗi mà còn buông lời nhục mạ nam chính, tiểu tử này chắc là vừa mới ăn xong gan hùm, đã ăn mặc quê mùa nghèo nàn rồi, ấy vậy mà lại dám ra lệnh cho mình. Niệm Băng nhanh chóng đáp trả, dù hắn có ăn mặc nghèo nàn thì cũng tốt hơn người mặc quần áo lụa, trong lòng thì cầm thú. Những lời này vừa thốt ra liền khiến Liệu Tam triệt để bị chọc giận.

Sau một hồi đối đáp, nói chuyện bằng lời không có tác dụng nên bọn họ đành phải dùng thực lực để giải quyết vấn đề. Lão rút ra một con dao rồi lao đến chém nam chính liên tục, định xẻ hắn thành nhiều miếng thịt, nhưng ý đồ này lại không thành công, hắn nhanh nhẹn tránh né toàn bộ công kích. Sau đó chuẩn bị phản công, nhưng còn chưa kịp làm chuyện đó thì đã bị yêu cầu dừng tay.

Người vừa lên tiếng là một cô gái tên Tuyết Tĩnh, nàng ta nhìn thấy không khí náo nhiệt nên tiến lại xem, hóa ra Liệu chưởng quầy đang thể hiện uy phong. Tuyết Tĩnh rút kiếm chuẩn bị tỉ thí với Liệu Tam, một ông già gần đó thấy vậy liền kéo Niệm Băng ra ngoài. Ông cho biết cô gái kia điên nữ. Tuyết Tĩnh và Liệu Tam nhanh chóng giao thủ, nhưng kèo này có vẻ chênh lệch quá nhiều nên lão ta nhanh chóng bị ăn đòn.

Được biết, nữ tử này chính là con gái của Thanh Phong Trai, đây cũng không phải lần đầu nàng ta đánh nhau với Liệu Tam. Tuy rằng Tuyết Tĩnh là một trong tam đại mỹ nhân của Băng Tuyết Thành, nhưng tính khí lại nóng nảy vô cùng, một khi nổi giận thì không ai cản được nên mới bị gọi là điên nữ. Đang đánh nhau hăng say thì Tuyết Tĩnh bị Liệu Tam bóp cổ rồi nhấc lên như nhấc một con gà sắp bị làm thịt.

Trong lúc lão đang đắc ý thì nàng ta bất ngờ phản công, tung một cước vào đầu rồi đá bay lão ngã ngửa, sau đó giơ chân đạp lao ta liên hồi, trên miệng cũng không quên mắng chửi. Đúng lúc đang sướng tay sướng chân thì một gã thanh niên cao to xuất hiện ngăn cản. Tên này gọi là là Liệu Nhị, chính là Nhị trưởng quỹ của Đại Thành Hiên.

Liệu Tam thấy đại ca của mình xuất hiện liền mừng rỡ, còn nhanh miệng mách mách lẻo, tưởng là người đại ca này sẽ bênh vực mình, không đã không có chuyện đó xảy ra. Liệu Nhị tức giận đấm vào mặt Liệu Tam rồi thay mặt xin lỗi Tuyết Tĩnh, Đại Thành Hiên và Thanh Phong Trai trước nay nước sông không phạm nước giếng, hôm nay chỉ là hiểu lầm nho nhỏ, mong nàng ta không để bụng, cùng hòa giải với nhau.

Tình thế hoà hoãn trở lại, nam chính tiến lại gần Tuyết Tĩnh rồi kể lại mọi chuyện, hắn dự định xin vào làm đầu bếp ở Đại Hiên Thành, nhưng vì thấy Liệu Tam dâm loạn mỹ nữ ngay chốn thanh thiên bạch nhật nên đành ra tay cứu giúp. Tuyết Tĩnh thấy dáng dấp của tiểu tử này cũng không tồi nên đã ngỏ ý bảo hắn vào tửu lầu của mình làm việc. Niệm Băng đồng ý rồi cả hai cùng nhau tiến vào Thanh Phong Trai. 

Author: Admin