Niệm Băng xuất ra Bạo Phong Tuyết tạo ra một cơn mưa băng tuyết, hắn không thể dựa vào sức mạnh của viên đá để thi triển Bạo Phong Tuyết vì sợ người của Băng Thần Tháp phát hiện, mà dựa vào nguyên tố băng trong cơ thể hắn bây giờ thì lại không đủ sức mạnh. Lúc này, lốc xoáy Băng Hỏa Đồng Nguyên có thể ngưng kết Ma pháp nguyên tố lại biến thành một cơn lốc băng, nhưng phạm vi rất nhỏ khiến tên Sư Cửu đứng ở phía ngoài luôn miệng chế giễu.
Niệm Băng nhanh chóng tung chiêu về phía Lý Đắc, ông ta nhanh chóng xuất ra một lớp khiên băng chống đỡ. Thấy chiêu thức của mình quá yếu, không có sức để phá vỡ nổi khiên băng của đối phương nên hắn lập tức dồn hết sức lực vào đòn tấn công, khiến ông ta phải xuất ra 3 lớp khiên băng để chống đỡ. Do Bạo Phong Tuyết của Niệm Băng quá mạnh nên nó đã lan sang nơi mà Sư Cửu và Long Linh đang đứng khiến hai người họ phải xuất ra Đại Địa Sơn Nhạc và Hàn Băng Chi Chướng để chống đỡ.
Nam chính điên cuồng dồn hết sức lực tấn công, ba lớp khiên băng bị phá vỡ, ông ta đành xuất ra Dung Thủy Hóa Thiên – loại ma pháp bảo vệ cấp 7 tạo thành một cái kết giới bao bọc ông cùng 2 người còn lại. Cảm thấy công kích dần bị mất tác dụng, hắn đành xuất ra Hàn Băng Chi Chướng chống đỡ lại. Lý Đắc không ngờ rằng một ma pháp cấp bốn lại có thể ép mình dùng đến ma pháp cấp 7 để chống đỡ. Nhưng điều mà Ông cảm thấy tiếc là Niệm Băng vẫn chỉ là Đại ma pháp sư, nếu không Bạo Phong Tuyết biến dị đó đã có thể ngang với ma pháp cấp 7.
Trận tỷ thí kết thúc, Lý Đắc liền không quên khen ngợi, hội trưởng sẽ rất tình nguyện nhìn thấy thiên tài ma pháp sư như hắn, tiếc là hôm nay ông ấy không có ở đây, cho nên hẹn Niệm Băng ngày mai quay lại, Ông sẽ giúp hắn tiến cử. Niệm Băng nghe vậy liền cáo từ rời đi.
Trên đường trở về, hắn vô cùng vui mừng, không nghĩ rằng mình vất vả tu luyện 5 năm cuối cùng cũng đạt tới tiêu chuẩn Đại ma pháp sư, nếu như đồng thời thi triển hai loại ma pháp băng hỏa cấp 4, lại thêm Thần Lộ Đao và đá Hỏa Diễm Thần thì nhất định sẽ mạnh hơn Đại ma pháp sư bình thường rất nhiều. Chỉ là hắn biết trong thời gian này bản thân không thể tùy tiện sử dụng viên đá Băng Tuyết Nữ Thần. Phụ thân từng nói, Đại ma pháp sư đến Ma đạo sĩ là một ranh giới, Đại ma pháp sư cao nhất chỉ có thể thi triển ma pháp cấp 5, nhưng Ma đạo sĩ lại có thể thi triển ma pháp từ cấp 5 đến cấp 8. Thậm chí ma pháp dưới cấp 5 hoàn toàn không cần dùng niệm chú.
Từ Đại ma pháp sư thăng cấp lên Ma đạo sĩ thì ma pháp lực trong cơ thể cũng sẽ xảy ra sự biến đổi về chất. Đến lúc đó nguyên tố băng và hỏa trong cơ thể nói không chừng sẽ xảy ra xung đột lần nữa. Bây giờ căn cơ của hắn chưa vững chắc nên còn phải xem thêm nhiều thư tịch về ma pháp, mau chóng tìm ra cách giải quyết. Vừa phải học nấu ăn, vừa phải học ma pháp nên phải sắp xếp thời gian thật hợp lý.
Trên đường về thì Niệm Băng lại bắt gặp tên Liệu Tam đang ức hiếp một nữ nhân, kéo nàng ta vào trong góc tối định abc xyz, Niệm Băng nhanh chóng đuổi theo, vì nữ nhân kia không chịu nghe lời và kiên quyết chống trả nên lão đành phải dùng biện pháp mạnh. Nàng đe dọa Liệu Tam rằng nếu còn dám tiến lại gần thêm một lần nữa thì sẽ nói cho Chưởng quầy biết. Liệu Tam tức giận bóp cổ nàng, vốn dĩ lão ta đã là cáo già nên lươn lẹo đáp trả, vu oan nàng ta ăn trộm tiền còn muốn bỏ chạy, dù có bẩm báo thì người có tội vẫn là nàng mà thôi.
Niệm Băng đứng từ xa quan sát được tất cả mọi chuyện, sợ bại lộ thân phận nên chưa dám vội ra tay, may sao ở gần đó có một tấm áo choàng để mặc che giấu đi danh tính. Hắn nhanh chóng tung chiêu tấn công Liệu Tam, bị người khác phá đám, Liệu Tam vô cùng tức giận, tra hỏi tên nào to gan dám xen vào chuyện của mình.
Nam chính không đáp lời mà tiếp tục tung chiêu tấn công. Biết đối thủ là ma pháp sư, Liệu Tam liền nhanh chóng xuất đấu khí rồi dùng lưỡi đao điên cuồng lao đến công kích, đánh mãi mà không trúng khiến lão càng thêm tức giận, tiếp tục lao đến tấn công khiến Niệm Băng phải dùng đến Thần Lộ Đao chống đỡ, sức mạnh của Thần Lộ Đao quá lớn nên trực tiếp đẩy lùi Liệu Tam ra xa. Nhân lúc đối phương đang mất phương hướng, hắn nhanh chóng xuất ra Hỏa Hải Liêu Nguyên tấn công, lão ta nhảy lên không trung rồi lao tới trả đòn ngược lại.
Liệu Tam dùng lưỡi đao đánh xuống đất nhằm tung hỏa mù đánh Niệm Băng nhưng hắn lại không ngờ rằng tuyệt chiêu đó lại phản chủ, ngay khi bụi mù kết thúc thì một tia băng sắc nhọn đã lao đến đâm xuyên thái dương khiến lão chết ngay tại chỗ. Đáng đời cho dâm tặc, kẻ như Liệu Tam có chết cũng không đền hết tội được. Niệm Băng lạnh lùng xuất ra hỏa nguyên tố thiêu đốt thi thể. Ngay từ ban nãy, Liệu Nhị đã phát hiện ra đấu khí của Liệu Tam nên chạy đến xem thì phát hiện ra đệ đệ của mình đã chết, gã tức giận cầm kiếm lao từ trên cao xuống tấn công Niệm Băng. Đồng thời không quên tra hỏi kẻ trước mặt là ai mà to gan đến vậy. Nam chính đâu có ngu mà tự khai ra thân phận của mình, cho nên chỉ trả lời rằng mình là Ma Sát Sứ.
Thấy đối phương không dám tiết lộ thân phận của mình, Liệu Nhị vô cùng tức giận, gã quyết tâm hôm nay phải khiến tên to gan này sống cũng không được mà chết cũng không xong. Gã nhanh chóng lao đến tấn công, Niệm Băng dùng Thần Lộ Đao để chống đỡ rồi nhân cơ hội xuất ra hỏa ma pháp đẩy lùi đối phương ra xa.
Liệu Nhị xuất ra tam đao tấn công khiến Niệm Băng chỉ biết chống đỡ, hắn thừa biết rằng thực lực của Liệu Nhị mạnh hơn Liệu Tam rất nhiều, không thể cứng rắn đối chọi mà phải nghĩ cách thoát thân trước. Hắn nhảy lên không trung rồi tung lưỡi đao băng ma pháp tấn công, tạo ra một vụ nổ địa chấn, nhân lúc đối phương không để ý, hắn lập tức quay xe bỏ chạy. Liệu Nhị đương nhiên không dễ dàng buông tha như vậy, cho nên tiếp tục truy đuổi đến tận cùng trời cuối đất.
Bị đuổi đến đường cùng, không còn cách nào khác Niệm Băng liền xuất ra Hỏa Diễm Bích Lũy tạo thành một bức tường lửa. Thấy vậy, Liệu Nhị cũng triệu hồi ra một con mãng xà khổng lồ lao đến phá vỡ bức tường lửa, nhân lúc gã không để ý thì Niệm Băng đã nhanh chóng xuất ra Băng Tinh Truyền Tống bỏ chạy, thành công chạy thoát. Gã không còn cách nào khác là mang theo cơn tức giận quay về. Vì nam chính đã sử dụng Thần Lộ Đao nên tung tích đã bị bại lộ, Băng Tuyết Nữ Thần biết băng thạch vẫn đang còn ở Băng Tuyết Thành, cho nên nhanh chóng phái đám người Đại Tế Tư đến đó tìm kiếm.
Lúc này, Niệm Băng đang bước đi chập chững ở phía bên ngoài Thanh Phong Trai. Sau cuộc chiến, hắn đã bị thương nặng đến nỗi đi còn không vững, hắn xuất ra Thủy Liệu Thần để chữa thương, tuy chỉ biết một chút thuật trị liệu sơ cấp nhưng ít nhất cũng có thể cầm máu được. Niệm Băng trèo tường tiến vào trong Hoa Viên thì nhìn thấy Tuyết Tĩnh đang còn luyện kiếm khí. Nghe tiếng động, cứ tưởng là có thích khách nên Tuyết Tĩnh lập tức cảnh giác giương kiếm về phía kẻ đột nhập. Niệm Băng đành giải thích rằng mình bị lạc đường rồi rời đi.
Nhưng không ngờ lại bị Tuyết Tĩnh tóm bay lên nóc nhà, hắn buộc phải đóng vai nghệ sĩ nhân dân, giả vờ giả vịt trượt chân để được Tuyết Tĩnh kéo lên, vô tình hành động này lại xảy ra chút thân mật ngoài ý. Hai người ngượng ngùng mắt chạm mắt nhau, suýt chút nữa thì môi chạm môi nhưng Tuyết Tĩnh lí trí hơn, nàng nhanh chóng đẩy Niệm Băng ra xa rồi tát cho hắn hai phát vào mặt cho tỉnh mộng. Hai người ngồi trên mái nhà tâm sự chuyện tình đơn phương, thì biết được nàng ta đang thích thầm một Đại Kiếm Sư Huynh cao to đẹp trai nhưng không phải da đen, cho nên mới có nhiều tâm sự trong lòng như thế.
Tâm sự xong, Niệm Băng liền thất tha thất thiểu quay về nhà bếp thì gặp Lý Thúc. ông ta đã đợi hắn cả ngày trời. Niệm Băng đành lấy cớ ra ngoài mua chút đồ nhưng vật giá ở Băng Tuyết Thành quá đắt nên không mua được thứ gì cả. Lý Thúc nghe vậy liền rủ lòng thương xót rồi bảo Niệm Băng quay về phòng nghỉ ngơi. Vừa về đến phòng, hắn liền xuất ra Thủy Liệu Thần trị liệu vết thương trên cơ thể.