Tóm Tắt Phim “Băng Hoả Ma Trù” tập 5 – 8

Tra Cực và Niệm Băng đang trên đường đến Băng Tuyết Thành, trong lúc dừng lại nghỉ ngơi thì họ gặp phải hai tên kỵ sĩ trong Đoàn Ngân Vũ Kỵ Sĩ, bọn chúng tiến lại đuổi 2 người đi chỗ khác vì đội hộ tống sắp đến đây. Thải Vũ Nhân Giáp chấn thiên hạ là kỵ binh đoàn át chủ bài của Đế quốc Áo Lan, là quân nhân đã từng trải qua thử thách của máu và lửa, uy lực lẫy lừng vang danh khắp thiên hạ, tôn nghiêm của Ngân Vũ Kỵ Sĩ Đoàn phải lớn hơn tính mạng của bản thân, chính vì vậy mà bọn chúng không coi ai ra gì. Vì lẽ đó mà Tra Cực tìm cách nịnh nọt cho chúng bớt giận rồi đưa Niệm Băng đi nhưng Niệm Băng vẫn còn tức giận vì thái độ hống hách ban nãy nên lên tiếng mỉa mai.

Một tên kỵ sĩ nghe được liền tức giận đi tới đá văng chiếc xe đẩy của Tra Cực, hắn vung tay định đấm Tra Cực nhưng Niệm Băng đã nhanh tay ngăn cản rồi đánh cho tên kia ra xa. Biết được nam chính là ma pháp sư, tên kia điên cuồng lao tới tấn công nhưng kết quả lại không khả quan chút nào và bị đánh đến nỗi không tài nào đứng lên được. Lúc này, Đoàn Ngân Vũ Kỵ Sĩ xuất hiện, người dẫn đầu là Phong đội trưởng, hắn là người có thực lực cao nhất ở đây, những tên còn lại chỉ là kỵ sĩ theo hầu. Tên Phong đội trưởng tiến tới xin lỗi Tra Cực và Niệm Băng rồi đưa cho họ 3 đồng kim tệ và yêu cầu họ nhanh chóng rời đi. 

Đoàn kỵ sĩ dừng chân lại nghỉ ngơi, từ trên xe bước xuống là một mỹ nữ tên Ngọc Như Yến. Hắn vô tình quay lại nhìn thì thấy nàng ta rất giống mẫu thân của mình, hắn chạy thẳng tới chỗ nàng ta nhưng lại bị tên kỵ sĩ ban nãy đè đầu cản lại. Không còn cách nào khác, Niệm Băng đành xuất ra Băng Nhẫn Thuật đánh trả lại. gã ta bị đánh cho mất mặt liền rút kiếm ra lao tới chém Niệm Băng nhưng lại bị Ngọc Như Yến xuất đấu khí đánh bay ra xa. Lúc này, Niệm Băng không kiểm soát được bản thân mình mà lao vào lòng nữ tử kia rồi gọi một tiếng mẫu thân. Tiểu cô nương đứng bên cạnh chính là con của Ngọc Như Yến, tên Lam Thần, nàng ta thấy tiểu tử này đột nhiên lao đến nhận mẫu thân của mình là mẫu thân của hắn, cho nên vô cùng tức giận.

Đáng tiếc là Ngọc Như Yến chỉ rất giống chứ không phải là mẫu thân của hắn. Thấy thương xót cho hăn nên nàng ta cũng đành chấp nhận rồi trao cho Niệm Băng một miếng ngọc, sau này nếu có gặp chuyện phiền phức gì ở Đế quốc Áo Lan thì chỉ cần đưa nó ra, ít nhiều gì cũng sẽ có chút hữu dụng. Lam Thần thấy vậy liền giận giữ, nàng đã xin mẫu thân của mình rất nhiều lần rồi nhưng đều không được, ấy vậy lại trao nó cho người ngoài mới gặp lần đầu. Còn về tên kỵ sĩ kia, vì đối phó mạnh tay với một đứa trẻ như Niệm Băng nên đã bị tước đoạt lông vũ, mất đi tư cách của một kỵ sĩ Ngân Vũ. 

Đấu khí mà ban nãy Ngọc Như Yến sử dụng khiến Tra Cực cảm thấy quen quen, hình như ông đã từng thấy ở đâu rồi nhưng lại không nhớ rõ, hình dáng đặc biệt cũng không đúng với đẳng cấp võ kỹ. Cấp bậc võ sỹ đối ứng với cấp bậc ma pháp sư lần lượt là chiến sĩ, chiến sĩ cao cấp, kiếm sư, đại kiếm sư, võ đấu gia, võ thánh và thần sư. Tra Cực khẳng định rằng Ngọc Như Yến chắc chắn là cao nhân nên dặn dò nam chính phải cất kỹ miếng ngọc bài. Sau khi xem xét, Ông phát hiện ra miếng ngọc bài này chính là Hòa Điền Bảo Ngọc thượng phẩm nhất, không chỉ có giá trị mà có nghìn vàng cũng khó mua được. Ông dặn dò hắn phải cất giữ kỹ lưỡng, mang nó bên người có thể nuôi dưỡng được tính cách, trừ tà tránh dịch, đây quả là một bảo vật hiếm có. 

Vì muốn cho Lam Thần trở thành thần giáng sư mà Ngọc Như Yến đã dặn nàng ta tới gặp ma pháp sư hệ băng mạnh nhất là Băng Tuyết Nữ Thần Tế Tư. Lúc này, ở trong Đại Điện, đám người Đại Tế Tư đang quỳ gối báo cáo rằng mấy năm nay đà lục soát hết mọi ngóc ngách ở Thiên Thanh Hà nhưng vẫn chưa tìm thấy tung tích của Dung Niệm Băng. Ngọc Như Yến nghe vậy liền nhớ ra đứa trẻ ban nãy mình gặp chính là kẻ đang bị truy nã. Không có tin tức nên Băng Tuyết Nữ Thần vô cùng tức giận, lập tức tung chiêu tấn công Băng Nhung, Băng Lỗ nhanh chóng đứng ra lấy thân mình đỡ đòn, hắn không cần sử dụng ma pháp phòng ngự mà đã tiếp được một đòn này, thật không hổ danh là thủ lĩnh của mười hai tế tư. Băng Lỗ quỳ gối xin nhận mọi trách nhiệm thuộc về mình và cũng nguyện nhận lấy mọi sự trừng phạt.

Tra Cực và Niệm Băng cuối cùng cũng đến được Băng Tuyết Thành, tuy rằng nơi đây không nổi tiếng bằng Băng Nguyệt Thành nhưng cũng là một trong những trung tâm kinh tế của Đế Quốc Băng Nguyệt. Trên đường đi, Niệm Băng than đói bụng sắp không chịu được nữa nên Tra Cực quyết định dẫn hắn vào một quán bình dân để ăn, tuy nhiên Ông ta lại chỉ kêu có một dĩa màn thầu và hai dĩa đồ ăn kèm, điều này khiến cho hắn không cam tâm, hắn đẩy xe đi cả quãng đường xa như vậy nhưng chỉ được ăn mỗi màn thầu thì sao đủ dinh dưỡng cơ chứ. Tra Cực nghe vậy vẫn không chịu, ông ta khẳng định rằng nam chính đã quen ăn đồ mình nấu, ăn đồ ăn ở quán bình dân này thế nào hắn cũng nôn ra.

Để chứng minh những lời này là đúng, ông ta lại gọi thêm đĩa rau xanh, Niệm Băng vừa mới ăn một miếng đã lập tức nôn ra, trên miệng không quên chê lấy chê để, đĩa rau xanh toàn là vị dầu mỡ, khi món ăn ra khỏi nồi thì chắc chắn dầu cũng chưa nóng, mùi hương vốn có của rau một chút cũng không phát huy ra được, muối và gia vị còn cho nhiều như thế thì quả thực là khó ăn đến đòi mạng.

Chọn ngày không bằng đụng ngày, Tra Cực quyết định hôm nay sẽ dạy cho hắn thêm một món ăn mới, ông ta dùng một đồng kim tệ để mượn bếp nấu ăn. Niệm Băng dùng dao thành thục không khác gì Tra Cực khiến hai tên kia trố mắt kinh ngạc. Bây giờ, ma lực càng ngày càng tăng lên, hắn đã có thể duy trì hỏa ma pháp nhiều nhất là trong nửa chén hương để nấu ăn, món mới này có tên là Tam Chấp Muộn Ngư, gọi nó là Tam Chấp vì đó chính là sự kết hợp của ba loại sốt: sốt tương, sốt hải sản và sốt cà chua, ba tầng nước sốt đồng thời thấm vào miệng lại thêm mùi vị tươi ngon vốn có của cá là có thể hiện ra sự tinh túy của món ăn này. Nấu ăn xong hai thầy trò lại bưng ra thưởng thức mà không cho hai tên kia ăn khiến bọn chúng thèm thuồng nhỏ dãi.

Niệm Băng chỉ mới ăn một miếng thịt cá mà đã có thể cảm nhận hết được tinh hoa của món ăn, không ngờ rằng mùi vị lại biến hóa tuyệt vời như vậy, thịt cá kết lại mà không bị nát, mỗi một miếng đều hòa cùng nước sốt tươi ngon mĩ miều, phối hợp với nước sốt trơn mềm lại có thể nếm được sự hòa trộn giữa cá và nước, giống như thân thể nằm trong dòng nước không giống nhau.

Lúc này, Ngọc Như Yến dẫn con gái là Lam Thần tới gặp mặt Băng Tuyết Nữ Thần để cầu xin nàng ta thu nhận Lam Thần làm đồ đệ để có thể trở thành Thần Giáng Sư. Sau khi biết được Lam Thần có thân thể là Phượng Hoàng Băng thì Băng Tuyết Nữ Thần liền thay đổi ý định và nói rằng nếu như muốn vào Băng Thần Tháp tu hành thì bắt buộc phải hiến dâng cả đời mình, phục tùng mọi quy tắc, coi tôn nghiêm của Băng Thần Tháp cao hơn tính mạng của mình. Một khi đã quyết định tu hành ở Băng Thần Tháp thì từ nay về sau Lam Thần sẽ không còn là con gái của công tước Lam Vũ nữa, nghe vậy nàng ta liền sợ hãi nhưng sau khi nghe Ngọc Như Yến động viên thì mới chấp nhận.

Ngay lúc này, Tra Cực và Niệm Băng đến một lò rèn tên là Băng Hóa Thiết Khí Phô, Ông dặn dò kỹ lưỡng rằng cho dù có làm gì đi chăng nữa thì cũng không được để vẻ bề ngoài của đối phương mê hoặc, nơi này bề ngoài không chỉnh tề nhưng lại là nơi thiên hạ đệ nhất đại sư đúc rèn ở đây. Tra Cực đạp cửa đi vào thăm Tiểu Phá Đao, vừa vào đến nơi thì đã có một thanh đao phóng tới dọa cho ông ta suýt tí nữa thì mất hồn. 


Vừa mới đến mà ông bạn già đã lập tức giương kiếm về phía Tra Cực rồi nói, Lão Qủy, đến tìm ta làm gì?, Tra Cực chỉ biết cười rồi giới thiệu với Niệm Băng rằng ông ta chính là thiên hạ đệ nhất đại sư đúc rèn của Đại lục Ngưỡng Quang, tên là Hoa Thiên. Lần này đến tìm Hoa Thiên là vì muốn muốn ông làm cho đồ đệ của mình một thanh đao tốt thượng đẳng nhằm phục vụ cho việc dạy hắn học nấu ăn.

Nghe thấy Tra Cực nhận đồ đệ khiến Hoa Thiên buồn cười ra nước mắt, mặc kệ có đồ đệ hay không có đồ đệ. Chính Dương Đao làm cho Tra Cực là tác phẩm mà Hoa Thiên hài lòng nhất, nhất định sẽ không làm thêm bất kỳ thanh đao nào cho Ông nữa. Tra Cực đành phải dùng món ăn ưa thích của ông bạn già ra để rủ rê, đợi đến khi Niệm Băng xuất sư thì chắc chắn sẽ làm được món ăn ông ta muốn. Hoa Thiên không tin nên yêu cầu Niệm Băng vào bếp thể hiện chút tài lẻ để chứng minh.

Niệm Băng không ngần ngại vào bếp, trong bếp của ông ta chỉ có vài củ khoai tây, hành, gừng, tỏi và các loại gia vị, nhưng càng như vậy Hoa Thiên càng thích thú, ông ta muốn xem xem chỉ với vài thứ này thì đồ đệ của Tra Cực có thể làm được món gì. Sau khi suy nghĩ xem nên làm món gì, nam chính cũng bắt đầu trổ tài dùng dao thái khoai tây khiến cho Hoa Thiên đứng ngồi không yên. Sau đó lại ra Hỏa Diệm Thuật bắt đầu đốt cháy. Hoa Thiên kinh vô cùng kinh ngạc, không ngờ rằng Tra Cực lại có thể bồi dưỡng ra một ma pháp sư hệ hỏa làm truyền nhân. 

Thì ra món ăn mà nam chính làm được gọi là Ngư Hương khoai tây sợi. Ông ta cho một miếng vào miệng thưởng thức, tuy rằng nó chỉ là một món khoai tây sợi đơn giản, nhưng mỗi một đao thái xuống đều không có chút qua loa, mặc kệ là tốc độ hay là lực cũng đều phối hợp với đường vân của khoai tây mà không ngừng điều chỉnh, phòng ngừa khuyết điểm của nguyên liệu, đồng thời lại có thể giữ nguyên sức mạnh của dao, chỉ dùng dao thái bình thường đã có thể thể hiện được đao công như thế này. Hoa Thiên liền thay đổi suy nghĩ, nếu như cho Niệm Băng một con dao tốt thì chỉ có trời mới biết hắn sẽ trưởng thành đến trình độ nào. Nghĩ đến đây, ông ta liền quyết định sẽ làm cho hắn một thanh đao thật tốt. 

Hoa Thiên dẫn 2 người vào một căn phòng bí mật, trực tiếp cho họ xem hòm báu vật của ông. Vừa mở cánh cửa thì hàn khí đã lan ra xung quanh, ở bên trong có rất nhiều thanh đao. Vì để tán dương nên ông ta cho phép hắn tùy ý lựa chọn cho mình một thanh. Sau một hồi ngẫm nghĩ thì Niệm Băng cũng chọn lựa. Đây là Thanh Hàn đao, ma pháp sư hệ băng có thể dùng nó để kích phát đao quang.

Nhiều năm về trước, Ông ta thu mua được thanh đao này từ tay một tên thư sinh, ngay cả ông cũng không rõ được tính chất của nó. Thân đao dùng khoáng vật đặc thù cứng chắc dị thường làm thành, có thể vì ma pháp sư hệ băng hoặc đấu khí tính hàn kích phát đao quang. Ông cho rằng Niệm Băng không thể sở hữu thanh đao này, bởi vì nó không có hồn, một thanh đao mà không có hồn không chỉ không thể giúp đỡ mà còn làm hại đến chủ nhân của nó. Vẻ bề ngoài của Ông ta trông già hơn tuổi thật hai mươi tuổi là vì ông đã sử dụng Đoạt Thiên Chi Pháp, lấy tinh huyết của chính mình làm hồn để rèn đúc binh khí, ban cho chúng linh hồn nên mới có thể khiến thuộc tính vốn có của đao phát huy đến cực điểm.

Niệm Băng vẫn không hiểu tại sao mấy cái mà Hoa Thiên vừa nói lại liên quan tới tính mạng của mình. Hoa Thiên tiếp tục giải thích, bản thân hắn đồng thời tu luyện hai ma pháp có thuộc tính xung đột, nếu là đao không có hồn thì thuộc tính hàn của đao chắc chắn sẽ đảo loạn ma pháp lực và đảo loạn sự cân bằng trong cơ thể. Không bao lâu sẽ bị cắn xé cho đến chết. Thấy đồ đệ của mình khó khăn lắm mới tìm được một thanh đao phù hợp, Tra Cực liền khẩn cầu Hoa Thiên giúp đỡ chế tạo một thanh đao mới.

Ông ta cho biết mình đã thử rèn đúc nó rất nhiều lần nhưng lại không được, thanh đao này không thể hoàn toàn nung chảy cũng không thể chế tạo lại, chỉ còn một cách, nếu như có thể tìm được một viên bảo thạch cực phẩm có linh tính để khảm trên thanh đao này, có lẽ hiệu quả sẽ tốt hơn là Đoạt Thiên Chi Pháp. Niệm Băng nghe vậy liền nghĩ đến viên đá của Băng Tuyết Nữ Thần, dường như nó đang cảm ứng với thanh đao này nên lập tức đưa nó cho Hoa Thiên. Nhận được viên đá, Hoa Thiền vô cùng vui mừng hết xảy.

Ông chẳng thèm quan tâm nó đến từ đâu, quan trọng là cuối cùng ông lại có thể luyện ra một thanh đao Đoạt Thiên. Rất nhanh chóng, thanh đao cũng tôi luyện xong, một cơn gió xuất hiện báo hiệu rằng sự kết hợp của cả hai đã thành công, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng là dùng máu tươi của Niệm Băng để khai quang mà thôi. Ngay sau khi nhỏ máu làm vật dẫn, một cột ánh sáng từ thanh đao đột nhiên phát ra làm rung động cả bầu trời.

Ngay lúc đó, đám người Đại Tế Tư của tháp Băng Thần đã đánh hơi được viên đá bị mất của Băng Tuyết Nữ Thần nên lập tức điều động hết tất cả binh sĩ lục soát toàn bộ Băng Tuyết Thành tìm cho bằng được viên đá thì thôi. 

Sau khi làm xong chuyện, ba người lại ngồi quây quần với nhau nhấm nháp vài chén rượu, nhân ngày vui này, Hoa Thiên quyết định đặt tên cho thanh đao là Thần Lộ Đao rồi giao tận tay cho Niệm Băng.

Ông ta cũng không quên dặn dò rằng ’’Thần Lộ Đao là lấy máu tươi của hắn để khai quang, vậy nên chỉ có hắn mới có thể phát huy được hết toàn bộ uy lực của nó, nhưng uy lực cường đại của tuyệt thế thần binh cũng rất dễ khiến hắn rơi vào nguy hiểm. Dứt lời liền ném cho Niệm Băng vỏ đao, vỏ đao đó chính là do ông ta dùng hàn thiết để tạo thành, có thể che đi sự sắc bén và hàn khí của Thần Lộ Đao. 

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi tỉnh dậy liền nghe thấy có tiếng bàn tán ở bên ngoài cửa sổ nên hắn ló đầu ra xem thì thấy người dân đang cầm tờ truy nã mình. Bây giờ có muốn chạy thoát cũng không được nữa rồi, ai muốn ra ngoài đều phải trải qua giai đoạn kiểm tra. Lần này, Băng Lỗ đại nhân của Mười hai tế tư đích thân xuất mã tìm kiếm. Không thể ở lại đây thêm được nữa, mà Tra Cực vì tửu lượng kém còn ham uống rượu say, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại, báo hại hắn phải để ông lên xe đẩy rồi mang đi. Nhưng nếu cứ tiếp tục đẩy xe đi như thế này thì chắc chắn khi qua cổng thành sẽ không thể nào chạy thoát được, cho nên hắn đành để sư phụ lại một góc rồi đi thám thính tình hình.

Lúc này, Băng Lỗ và Băng Nhung đang dùng băng nhãn cầu dò tìm tung tích của Niệm Băng. Bọn chúng thả những bông hoa tuyết bay đi khắp thành để do thám, khi phát hiện ra mục tiêu đang núp ở một con hẻm, chúng lập tức đuổi theo. Trong lúc nguy cấp không biết phải cắt đuôi như thế nào thì hắn bỗng dưng bị cô gái gặp ở rừng hoa đào kéo vào đống kho hàng ở góc thành để trốn. Để cảm ơn đối phương đã cứu mình nên hắn sẽ làm món ăn ngon để đãi nàng ta, nhưng giờ thực sự không phải lúc để nấu ăn. Nàng ta đưa Niệm Băng ra khỏi thành bằng một con đường nhỏ, sau đó 2 người từ biệt nhau.

Bị mất dấu, đám người của Đại Tế Tư cũng biết hắn đã rời khỏi thành nên lập tức cho ngựa đuổi theo. Niệm Băng cứ tưởng rằng đi con đường nhỏ hoang vu như thế này sẽ không bị phát hiện, nhưng nào ngờ đám binh lính đã đuổi kịp đến tận đây. Chúng lao tới tấn công đánh cho hắn bay thẳng vào vách đá. Ba tên kỵ sĩ này đều là chiến sĩ cấp cao, vì bọn chúng dùng kiếm công kích nên hắn sẽ dùng ma pháp hệ băng để tấn công, tiến có thể công, lùi có thể thủ. 

Hắn nhanh chóng xuất ra Băng Nguyên Tố tạo thành những mũi tên băng ở dưới đất để đánh lạc hướng, rồi sau đó thừa cơ hội nhảy lên tấn công chúng từ phía trên. Cả ba tên kỵ sĩ này đều là chiến sĩ cấp cao nên lực chiến vô cùng mạnh. Niệm Băng do thường xuyên luyện tập nên thân thủ của cũng rất nhanh nhạy, hắn xuất ra Băng Cầu Thuật tạo thành những cánh hoa đánh lạc hướng rồi nhanh chân bỏ chạy. Ba tên kỵ sĩ nhanh chóng đuổi theo và tấn công quyết liệt, dồn nam chính vào thế khó.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, hắn đành lấy ra Thần Lộ Đao, sau đó xuất Băng Đông Thuật đóng băng bọn chúng lại. Băng Lỗ thấy cột lôi băng đó liền dẫn theo đám thủ hạ bay tới nhưng khi đến nơi thì chỉ thấy ba tên kỵ sĩ đã bị đông cứng. Băng Lỗ biết Niệm Băng có thể sử dụng viên đá của Băng Tuyết Nữ Thần để kích ra ma pháp cao cấp trong chớp mắt, thì sự tồn tại của hắn là quá nguy hiểm. Niệm Băng tạo ra 1 con đường băng, vừa trượt băng vừa kéo theo chiếc xe. Trải qua nhiều vất vả thì 2 người cuối cùng cũng an toàn về đến nhà.

Ở trong đại điện của Tháp Băng Thần, sau khi biết được đám người Đại Tế Tư không lấy được viên đá thì Băng Tuyết Nữ Thần vô cùng tức giận, nàng ta dùng băng pháp treo Băng Lỗ lên trên không rồi dày vò hắn. Băng Nhung thấy vậy liền cầu xin Băng Tuyết Nữ Thần tha cho Băng Lỗ một mạng. Niệm tình hắn ta đã cống hiến nhiều năm cho Tháp Băng Thần nên Băng Tuyết Nữ Thần đã tha tội chết cho hắn.

Tới đây thì tập phim đã hết rồi, xem tiếp các tập khác nhé…