Mở đầu tập 1 của bộ phim Đấu La Đại Lục là 1 khung cảnh nên thơ, hữu tình. Cậu Thanh niên này tên Đường Tam, đệ tử ngoại môn của Đường Môn, đang đứng lặng trên vách đá nhìn xuống vực thẳm sâu. Chuyển cảnh đến một khu rừng rậm. Có một đám người mặc đồ trắng đang rượt đuổi. Đường Tam bị bọn họ truy đuổi gắt gao, lần này đến lần khác đều bị đối phương ở phía sau phóng tới ám khí. Mà Nam chính bên này cũng chẳng hề yếu thế, hắn vừa liên tục sử dụng ra kỹ năng để né tránh và chặn lại ám khí. 1 bên cứ như vậy bỏ chạy mà bên kia cũng y nguyên đuổi theo không bỏ.
Cuối cùng Đường Tam cũng dừng lại trước một vách đá, đám người kia cùng trưởng môn cũng đuổi tới. đôi bên dừng lại nói chuyện 1 hồi. Dựa theo lời nói, hóa ra Đường Tam chính là đệ tử ngoại môn của Đường Môn, vì học trộm tuyệt học bản môn trong cuốn Huyền Thiên Bảo Lục, từ đó chế tạo được các ám khí đỉnh cao, mà bị các trưởng lão đuổi bắt. Mặc dù nam chính đã cố gắng thuyết phục bằng cách thừa nhận là mình chưa tiết lộ nội dung tuyệt học cho bất cứ ai, nhưng bên kia vẫn không tin.
Nói xong Cậu lấy ra món ám khí Phật Nộ Đường Liên làm món quà tặng lại cho Tông Môn. Sau đó chọn cách nhảy xuống vực để chứng minh bản thân trong sạch. Sau chuyện này, Trưởng Môn nhận ra cơ hội đưa Tông Môn trở lại đỉnh phong chợt vụt mất, cho nên ra lệnh tìm kiếm, đồng thời thăng cho cậu lên làm đệ tử nội môn, nếu thật sự còn sống thì sẽ là người kế vị Trưởng Môn.
Sau khi Đường Tam rơi xuống vực liền được trọng sinh vào cơ thể trẻ sơ sinh, bắt đầu tu luyện lại Huyền Thiên Bảo Lục nhưng gặp nhiều khó khăn. Nơi này chính là Đấu La Đại Lục. Nghe nói đến năm 6 tuổi ai cũng sẽ thức tỉnh một loại năng lực gọi là Vũ Hồn. Cảnh vật nơi đây đâu đâu cũng là những thứ thần kì sáng lấp lánh. Đường Tam lần nữa thất bại trong việc luyện tập cửa ải đầu tiên của Huyền Thiên Công, nhớ kiếp trước luyện đều rất suôn sẻ cơ mà, tại sao bây giờ lại gặp nhiều bình chướng đến như vậy, chẳng lẽ là do thế giới này khác với thế giới kia hay sao.
Chuyển cảnh phim, Nơi này thuộc về Nặc Đinh Thành, nơi giao nhau giữa 2 đế quốc lớn là Thiên Đấu và Tinh La, 1 trăm năm trước từng xuất hiện cường giả Hồn Thánh, chính vì thế cái thôn này mới được gọi là Thánh Hồn Thôn. Lúc này Đường Tam chạy về nhà nấu cơm cho cha, Cha cậu thoạt nhìn là 1 người trông chẳng khác nào như bất cần đời, râu tóc lâu ngày chưa được cắt, quần áo chưa 1 bộ rách nát.
Trong lúc đang ăn cơm thì có tiếng đập cửa của trưởng thôn. Biết chuyện gì sắp tới nên Ông căn dặn đi sớm rồi về. Ông Trưởng thôn dẫn một đám con nít đến một nơi rồi giới thiệu cho bọn chúng biết đây chính là thủ ấn mà Hồn Thánh của bọn họ để lại, thủ ấn này tượng trưng cho sự vinh quang của thôn. Đột nhiên phía trên cao xuất hiện một vị thiếu niên.
Người này chính là Chiến hồn đại sư đến từ Nặc Đinh Thành, mục đích gã tới là để làm nghi lễ giác tỉnh Hồn Lực cho mấy đứa trẻ. Mọi người cùng nhau đi vào bên trong, gã lấy ra nhiều viên ngọc, 1 đứa trẻ đứng lên bước vào trong vòng tròn. Rồi Hắn liền thi triển nội công xuất ra vũ hồn của mình để làm ví dụ, vũ hồn của Hắn có hình dạng một con sói mắt xanh, toàn thân toát ra khí tức màu tím. Điều này khiến cho bọn trẻ có chút hoảng loạn. Hắn trấn an bọn trẻ, nếu sau này 1 trong số chúng trở thành hồn sư sẽ sở hữu năng lực như thế này. Thứ này quả nhiên gây hứng thú cho Đường Tam.
Sau đó hắn bắt đầu kiểm tra Vũ Hồn cho từng người 1, hầu như bọn họ chỉ là Phế Vũ Hồn hoặc là không có Hồn Lực, tới lượt Đường Tam, cậu bước lên, trên tay phải xuất hiện Cây Lam Ngân Thảo, thế nhưng ở bàn tay trái còn có thêm 1 loại Vũ Hồn khác nữa. Chỉ là Cậu quyết định giấu nó, không nói ra cho mọi người biết, gã Hồn Sư tỏ ra thất vọng. Sau khi bọn trẻ về hết thì Đường Tam vẫn ở lại ngỏ ý cho mình khảo nghiệm Hồn Lực. Ban đầu bên kia còn nghi ngờ, nhưng sau khi nhìn thấy kết quả liền tỏ ra ngạc nhiên “đây chính là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực.
Tiên thiên mãn hồn lực được hiểu nôm na là thiên phú bẩm sinh, lúc giác tỉnh có Hồn Lực cao hay thấp thì sẽ quyết định hồn sư tu luyện bắt đầu từ cao hay thấp. Tiên thiên hồn lực càng cao thì tốc độ tu luyện sau này càng nhanh. Thứ mà Thủy Tinh Cầu vừa hút đi là nội công Huyền Thiên Công của cậu, chẳng lẽ hồn lực ở thế giới này chính là nội lực hay sao? Cấp bậc Võ Hồn được chia ra cứ 10 cấp 1 danh hiệu, sau khi thức tỉnh Võ Hồn có thể gọi là Hồn Sĩ, Hồn lực cấp thấp nhất chính là cấp 1, mà cấp 10 chính là là Tiên Thiên mãn hồn lực.
Mặc dù nam chính có Tiên thiên mãn hồn lực nhưng đáng tiếc võ hồn chỉ là Lam Thảo Ngân, không có thể chiến đấu, không có chút công lực. Bây giờ chỉ có Hoàn Hồn mới có thể giúp được Cậu mà thôi. Lão trưởng thôn tốt bụng muốn giúp Đường Tam đến trường học để tu luyện, mọi chi phí sẽ do thôn chi trả. Nhưng Chuyện này phải được Phụ Thân của Cậu là Đường Hạo đồng ý.
Trưởng thôn có ý định muốn cho Đường Tam đi học, đã lâu lắm rồi mới có một tài năng thiên phú được sinh ra như vậy cho nên muốn tận dụng hết mọi cơ hội để cho Cậu bé phát triển. Nhưng Đường Hạo lại ngăn cản, Ông nghĩ rằng làm ngân thảo thì có thể luyện thành cái gì cơ chứ, nó đi rồi, vậy thì ai sẽ nấu cơm cho Ông ăn đây. Dù có nói thế nào thì Ông vẫn quyết tâm không cho Đường Tam đi học. Đường Tam thấy cuộc nói chuyện trở nên căng thẳng liền vội vàng lên tiếng khuyên ngăn trưởng thôn. Trước khi rời đi, Ông có đề nghị nếu như đổi ý thì tới tìm lão.
Ở trong nhà, Đường Hạo kêu Đường Tam rót rượu, rồi kêu Cậu biến ra Vũ hồn của mình. Quả nhiên khi nhìn thấy cây Lam Ngân Thảo thì Ông liền nhớ tới người vợ đã mất trong trận chiến năm ấy của mình. Hồn sư thì cũng có ích gì? Đừng nói chỉ có một Vũ Hồn vô dụng, cho dù là Vũ Hồn mạnh nhất, là hồn sư mạnh nhất thì cũng có ích gì, chẳng phải vẫn là một phế vật đó sao? Đường Tam nghe xong những lời này tỏ ra không hiểu.
Đường Hạo nổi giận rồi bước vào trong phòng. Đường Tam thu cây Lam Ngân Thảo lại, tay kia liền biến ra một thứ vũ khí giống như cây búa khiến cho Ông hết sức ngỡ ngàng. Đây chẳng phải là Song Sinh Vũ hồn hay sao? Ông kinh ngạc nói. Đường Tam chẳng quan tâm đến điều đó, thứ mà đứa trẻ này quan tâm đó chính là lần đầu tiên người Phụ Thân này lại Ôm mình ấm áp tới vậy. Ngày hôm đó, trong lúc Đường Tam đang rèn sắt, Đường Hạo ngồi bên cạnh nhìn thấy liền đi tới dạy cách cầm búa và tư thế sao cho đúng, Ông biểu diễn đập 1 loạt nhiều chùy liên tiếp.
Sáng hôm sau. Đường Hạo đã ra ngoài từ sớm, tới giờ trưa mới quay về. Về đến nhà thì Cậu nghe tin sáng nay Phụ Thân đi thương lượng với trưởng thôn về việc đi học ở học viện Hồn Sư ở Đặc Ninh Thành nhưng cậu phải đồng ý với ông ấy 1 điều kiện đó là bất luận sau này có tu luyện hồn lực như thế nào cũng không được phép thêm bất kỳ 1 cái hồn Hoàn nào cho Vũ hồn Hạo Thiên Chùy, thậm chí không được để bất kỳ ai trông thấy nó, càng không thể để người khác biết được bản thân nắm giữ Song Sinh Vũ hồn. Về phần Lam Ngân Thảo thì tùy ý sử dụng. Chỉ cần một Vũ Hồn có Hồn Hoàn là có thể tiếp tục tu luyện, cũng sẽ không có bình cảnh ngăn cản Hồn Lực lên cấp.
Không lâu sau, Trưởng thôn đi đến đến hỏi thăm Đường Tam đã thu dọn đồ đạc xong chưa liền bị cậu nhắc nhở nói khẽ, bởi vì Đường Hạo ghét nhất là bị người khác đánh thức. Không ngờ đứa trẻ này mày thật có hiếu, trước khi lên đường còn chuẩn bị cơm nước cho Ông. Trưởng thôn tốt bụng tiễn Đường Tam lên đường, trên đường đi hai người trò chuyện rất vui vẻ về vấn đề học hành ở nơi đó.
Chuyển cảnh đến một nơi xa hoa, tráng lệ. Trưởng thôn dẫn Đường Tam đến học viện. Ông dặn dò đủ điều. Hi vọng sau khi gặp lại sẽ thấy Đường Tam trở thành hồn sư, đem lại niềm tự hào cho Thánh Hồn thôn. Hai người bọn họ hỏi đường đi đến học viện, nhưng sau khi tới cửa thì bị chặn lại. Trưởng thôn đành lôi giấy chứng nhận ra đối chứng. Bên kia vẫn hống hách cho rằng hai ông cháu đang ngụy tạo giấy tờ, gì mà Tiên thiên mãn hồn lực, thật là nực cười mà.
Sau đó hắn định ra tay với trưởng thôn thì liền bị Đường Tam đánh 1 chưởng bay ngã ngửa. Cậu định ra tay thêm lần nữa để tiễn gã ta về chầu ông bà thì bị Đại Sư ngăn cản, sau khi ông ta kiểm chứng giấy chứng nhận thì đã thay mặt học viện xin lỗi. Nói rồi dặn dò lão cứ yên tâm giao Đường Tam cho mình và cũng không quên răn đe tên canh cửa.
Đường Tam cảm thấy vị Đại Sư này rất đặc biệt. Ngoài ra Ông chỉ cần nhìn 1 cái liền nhận ra Cậu có Song Sinh Vũ Hồn. Ông giải thích, sau khi nhìn thấy tờ giấy liền biết. Bản thân đã nghiên cứu rất nhiều về chủ đề này. 1 người sở hữu Vũ Hồn Lam Ngân Thảo không thể nào có thể có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực. Những người sở hữu Vũ Hồn Lam Ngân Thảo mà Ông từng nghiên cứu qua thậm trí còn không có đạt được hồn lực cấp 1. Về Song Sinh Vũ Hồn thì hiện tại chỉ có duy nhất 2 người sở hữu. Đường Tam nghe xong như được thông não và quyết tâm đi theo học tập, bái Ong làm Lão Sữ và được dẫn đi nhập học để lấy y phục.
Đại sư tính cách cổ quái, chưa bao giờ thu nhận đồ đệ. Trong Hồn Sư giới này, mặc dù thực lực không mạnh, nhưng lý luận thì lại không ai có thể sánh bằng. Nhập học xong, Đường Tam tới nhận phòng, mới vào cửa đã nhận được sự chào đón vô cùng nồng hậu, 1 gã trong đó ra tay tấn công tới tấp, chỉ là vừa mới biểu diễn được vài chiêu đã bị đánh hạ. Tên tập kích tên là Vương Thánh, lão đại của gian ký túc này, theo quy tắc thì ai đánh bại Vương Thánh thì sẽ trở thành lão đại tiếp theo. Đường Tam từ chối, hắn đến đây là để học chứ không phải làm lão đại gì cả.
Tập 5: Sau khi Cậu vừa vào không lâu thì có một tiểu cô nương vô cùng dễ thương đi đến, Cô nàng tên là Tiểu Vũ, cũng là học viên nhận được phần học của năm nay. Theo quy tắc thì cả hai sẽ giao đấu. Đường Tam mới nhậm chức đương nhiên không tránh khỏi việc này rồi. Cả 2 đều rất mạnh, đánh nhau 1 hồi ăn miếng trả miếng liên tục, tiểu cô nương trông nhỏ nhắn như vậy, thân thể lại dẻo dai nữa, cuối cùng đánh bại luôn cả nam chính lấy được chức lão đại. Thì ra Tiểu Vũ đã dùng Nhu Kĩ để chiến đấu, đây là loại kỹ năng Đường Tam chưa thấy bao giờ. Sau đó Cô hỏi Cậu dùng Vũ Hồn cấp mấy mà lại mạnh đến như vậy, nam chính chỉ nhàn nhã nói Tiên thiên mãn hồn lực liền đã khiến cho cả đám hết sức bất ngờ.
Sau đó Mặc Lão sư đem chăn đến, đồng thời còn cho cậu một công việc ở Ngự hoa viên, nhắc nhở phải trông coi cẩn thận nếu không sẽ bị đuổi học. Tiểu Vũ cảm thấy chăn của Đường Tam rất ấm, khác hẳn tấm chăn của mấy người kia cho nên đã ra lệnh cho kéo giường lại cùng đắp chung 1 cái chăn. Đường Tam ngại ngùng, nam nữ thụ thụ bất thân, sao lại có thể như vậy được cơ chứ. Tiểu Vũ đe doạ, cô là nữ nhi còn không sợ, hắn sợ cái gì chứ, mau mau làm theo mệnh lệnh của lão đại đi.
Ba người đến ngự thiện phòng, nơi này thực sự rất lớn. Tiểu Vũ xém nữa gây ra chuyện vì không chịu được sự sỉ nhục của đám học sinh nhà nghèo, may mà có Nam chính ngăn lại. Ở đây, Đường Tam gặp lại Đại Sư, Ông ngỏ ý muốn mời lên lầu 2 cùng ăn nhưng bị từ chối.
Vương Thánh kinh ngạc khi biết Đường Tam bái Đại Sư làm Lão Sư, hắn còn nói xấu Ông rất nhiều. Nghe xong Đường Tam rất tức giận, trừng mắt cảnh cáo.
Lúc này ở trong thôn, Đường Hạo vừa làm việc vừa nhớ tới hình ảnh Đường Tam khi ở nhà, hắn dường như đang rất nhớ hài tử của mình, không ngờ ngoài bộ dạng nhếch nhác thường ngày thì Ông cũng có lúc bày ra bộ dáng đáng thương đến như vậy.
Đại Sư cho gọi Đường Tam đến phòng, bảo nam chính cho xem Vũ Hồn thứ hai. Quả nhiên khi nhìn thấy cái búa đó, Ông đã căn dặn không được phép cho ai thấy, càng không được phép cho Hồn Hoàn vào trong Vũ Hồn này. Những điều này đều giống y như lời Đường Hạo đã nói. Mặc dù không hiểu, nhưng Cậu vẫn gật đầu nghe theo. Ngày mai Ông sẽ dẫn Cậu đi tìm Hồn Hoàn thích hợp, còn hỏi Đường Tam nhận thức như thế nào về Vũ Hồn Lam Ngân Thảo.
Mỗi loại Vũ Hồn đều có một đặc tính đặc trưng, ai ai cũng nói nó vô dụng nhưng Đường Tam tin rằng nó hoàn toàn không vô năng. Quả nhiên Đại Sư nghe xong rất hài lòng, đợi kiếm được Hồn Hoàn thích hợp sẽ để Cậu bước vào cảnh giới Hồn Sư. Cậu cảm thấy rất mong chờ, hi vọng sau khi có Hồn Hoàn, chưa biết chừng Huyền Thiên Công sẽ có tiến bộ.
Đại Sư tiếp tục giải thích: Vũ Hồn được chia làm 2 loại, một là Thú Vũ Hồn, hai là Khí Vũ Hồn. Thú Vũ Hồn là thông qua kết hợp cơ thể và Vũ Hồn, để sức mạnh của thú nhập thể, đạt tới cảnh giới nhân hồn hợp nhất, họ gọi đó là Vũ Hồn nhập thể. Mà Khí Vũ Hồn thì khác, tuyệt đại đa số khí vũ hồn đều phát huy ngoài cơ thể, năng lực phụ trợ của Khí Vũ Hồn mạnh hơn Thú Vũ Hồn.
Và sau khi giảng giải tới đây thì tập phim khép lại