TÓM TẮT PHIM hoạt hình 3D “Tru Tiên” tập 14

–> Xem đầy đủ danh sách phim Tru Tiên

Tru Tiên tập 14, ở tập trước Trương Tiểu Phàm và Bích Dao đã thoát khỏi khốn cảnh. Đến sáng, khi Bích Dao tỉnh lại thì đã không thấy Trương Tiểu Phàm ở đâu nữa. Ra ngoài tìm kiếm thì thấy cậu ta đang ngồi 1 chỗ buồn bã. Cậu cho biết, trải qua lần này trong hang động cũng coi như trải qua sinh tử, xem như là bằng hữu của nhau rồi. Lời này làm cho Bích Dao cũng bất ngờ, không biết là tên tiểu tử này hôm nay lại làm sao rồi, có phải có chỗ nào không khoẻ không.

Ở trong sơn động, nàng lo lắng cho cậu, cứu cậu, điều này làm cho Tiểu Phàm rất cảm kích. Phần ân tình này ngày sau nhất định sẽ báo đáp. Bích Dao nghe vậy cũng mỉm cười hỏi thăm cậu dự định muốn báo đáp như thế nào đây. Nhìn thấy đối phương lúng túng, nàng liền thẳng thắn đưa ra yêu cầu, nếu đã muốn báo đáp, vậy chi bằng gia nhập vào Thánh giáo của nàng, dù sao cũng tốt hơn là ở trong Thanh Vân Môn làm đầu bếp.

Trương Tiểu Phàm lập tức từ chối, đường đường là đệ tử chính đạo, không thể nào cùng phe với Ma giáo mấy người được. Bích Dao nghe xong liền phản bác, Chính đạo mấy người tạo nghiệt cũng không ít hơn Thánh giáo. Trương Tiểu Phàm không chịu thua, chính đạo sao lại là tạo nghiệt, Ma giáo mới là nghiệp chướng nặng nề. Bích Dao tức giận, nàng cho biết, nắm đó 2 phái đại chiến, đám tổ sử thần tiên của Thanh Vân Môn ra tay với thánh giáo không chút lưu tình nào, ngay cả người già trẻ em cũng không tha.

Tiểu Phàm lập tức phủ nhận, cho rằng nàng ta đang nói bừa, tất cả điều này đều là hành động của Ma giáo, người Ma giao mới là giết người khắp nơi, sinh linh đồ thán. Nàng ta hỏi lại, những điều này cậu có tận mắt nhìn thấy không, hay chỉ là nghe sư trưởng nói bừa.

Thánh giáo các nàng chưa từng sợ chửi rủa, nếu muốn làm thật thì không sợ người ta nói, đám chính đạo mấy người chỉ biết làm bộ bên ngoài đẹp đẽ, bản thân nàng chỉ ra đường sáng mà cậu không đi. Vậy thì cậu cứ tiếp tục đi làm nhân sĩ chính đạo của mình đi. Nói rồi nàng ta cũng mang theo cơn tức giận rời đi. Trước khi đi cũng không quên để lại lời nhắn, ngày khác gặp lại, nàng sẽ là người đầu tiên lấy xuống cái đầu của cậu.

Chuyển cảnh đến Thanh Vân Môn. Lúc này Lục Tuyết Kỳ đang cùng với sư tỷ của mình đọ kiếm. Sau một hồi trao đổi chiêu thức thì kiếm trên tay Lục Tuyết Kỳ cũng bị đánh rơi xuống đất. Điều này làm cho Thuỷ Nguyệt đạo nhân rất không vui. Lục Tuyết Kỳ biết sư phụ tức giận nên lập tức quỳ xuống. Tu hành nhất định phải thân tâm hợp nhất, hết sức tập trung. Lần này là nàng bị phân tâm nên mới xảy ra sai sót, mong sư phụ trách phạt. Nhưng Thuỷ Nguyệt đạo nhân lại cho rằng, nếu trách phạt có tác dụng thì sao có người đi lạc đường.

Về phần Trương Tiểu Phàm, trên đường quay về Thanh Vân Môn, cậu ghé vào một quán nước nghỉ ngơi. Tuy thân thể đang ở nơi xa, nhưng đầu óc lại liên tục suy nghĩ đến vị sư tỷ Điền Linh Nhi, không biết nàng ta giờ thế nào rồi. Vừa nhâm nhi xong bát nước trà thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một người đàn ông trung niên. Ông ta gọi một bát nước rồi chủ động ngồi xuống phía đối diện Trương Tiểu Phàm. Chỉ cần nhìn sơ qua liền biết cậu là đệ tử của Thanh Vân Môn. Điều này làm cậu vô cùng bất ngờ. Lão cho biết nới này cách Thanh Vân Môn không xa, mà trên người cậu lại thần sung khí túc, cử chỉ điềm tĩnh, ắt hẳn là người thân mang tuyệt kỹ.

Gặp nhau là hữu duyên, cho nên ông ta chủ động mời cậu cùng uống vài chén trà rồi hỏi thăm tên tuổi. Cậu chậm rãi báo danh tên tuổi rồi cũng hỏi thăm ngược lại đối phương. Ông ta tên là Vạn Nhân Vãng, Ông vừa rót nước vừa liên tục giải thích. Tuy bản thân là người tục, nhưng mấy chục năm nay cũng có nghiên cứu không ít sách về tiên đạo. Ông thấy món pháp bảo của cậu không phải tầm thường nên mạo muội thỉnh giáo, có phải là trên món pháp bảo này có máu tươi của cậu.

Trương Tiểu Phàm không nói ra sự thật mà hỏi thăm nguyên do vì sao lão lại cho là như vậy. Vạn Nhân Vãng cho biết thêm, nếu như không đoán sai thì pháp bảo này có lẽ là hai món bảo vật hợp lại làm một. Hạt châu trên cây côn này vốn là thánh vật của Ma giáo, di vật của tổ sư mà giáo Hắc Tâm lão nhân, gọi là Phệ Huyết Châu. Còn thân côn này lại sát khí nội liễm, luôn khiến người sợ hãi. Sách cổ nói nó là tụ âm linh hồn phách Cửu U luyện thành, tên là Nhiếp Hồn.

Trương Tiêu Phàm nghe xong cũng giật mình không tin. Không ngờ pháp của mà mình sử dụng lại là đồ vật tà ác. Ông ta nghe điều này liền mỉa mai, nghe nói quý giáo có một chí bảo trấn núi, uy lực vô cùng to lớn, vang dội cổ kim, trăm ngàn năm qua giết sinh linh nhiều không đếm xuể. E rằng không có vật khác có thể sánh được với chí bảo kia.

Trương Tiểu Phàm phản bác, Tru tiên là chí bảo của chính đạo, giết chết toàn là yêu nhân ma đạo làm hại nhân gian. Vạn Nhân Vãng tiếp tục đưa ra dẫn chứng, chẳng lẽ yêu nhân ma đạo thì không phải người sao. Thế gian vạn vật, sư tử ăn dê, mãnh hổ vồ thỏ cũng là sinh linh giết chóc lẫn nhau, giữa bọn chúng có từng phân chính ta gì chưa. Chính đạo giết người, tà đạo cũng giết người.

Nhưng vì sao người giết người lại phân ra chính tà. Những lời này làm cho Tiểu Phàm không thể cãi lại. Cậu cố chấp không tin nhưng điều đó, những lời ông ta nói đều là nguy biện. Cây Thiêu Hoả Côn đúng là vật tà ma, nhưng cậu dùng nó để trảm yêu trừ ma, đó chính là Chính đạo, giống như cổ kiếm tru tiên.

Cậu cố gắng biện minh bằng những lời như vậy, nhưng sau khi ngẩng đầu nhìn thì đã không thấy ông ta ở đâu nữa. Ông ta có thể đi đến và rời đi mà không gây ra động tĩnh, cho nên cậu đoán lão tuyệt không phải hạng tầm thường.

Về phần Vạn Nhân Vãng, thì ra lão ta chính là phụ thân của Bích Dao và cũng là tông chủ của Ma giáo. Lão cảm thấy Trương Tiểu Phàm thú vị, tính cách bướng bỉnh, tâm trí kiên định, có mấy phần giống lão năm đó. Lão cho người âm thầm theo dõi, nếu có động tĩnh gì thì lập tức báo cáo. Phân phó xong liền tới gặp Bích Dao, muốn nàng ta cùng mình quay trở về nhà.

Nhìn thấy phụ thân mình, nàng ta liền không vui, còn chuyện quay về nhà thì khỏi đi, nàng cho rằng bản thân mình sớm đã không còn nhà nữa. Sau khi mẫu thân mất thì ông giấu đi tất cả mọi thứ của bà ấy. Ngay cả hoa bà ấy yêu nhất cũng diệt hết. Vạn Nhân Vãng thở dài, ông lấy ra một bông hoa từ trong chiếc hộp, đây chính là bông hoa lúc ông và mẫu thân nàng gặp mặt lần đầu, bản thân ông vẫn luôn giữ nó lại, chưa từng bỏ ra khỏi thân.

Nhìn thấy phụ thân nặng tình nặng nghĩa như vậy, Bích Dao cũng mềm lòng. Lão đem chuyện gặp mặt Trương Tiểu Phàm nói ra, tương lai cậu ta nhất định rất có thành tựu, nếu có thể thu nạp thì chắc chắn giúp ích cho bá nghiệp của Ma giáo. Bích Dao nghe vậy liền sáng mắt, nàng rất muốn để Tiểu Phàm gia nhập Thánh giáo. Ông cho rằng bản thân cậu ta tu hành chưa lâu, lại ngày đêm bị vật chí hung ăn mòn, tính tình ắt sẽ biến đổi lớn, hiếu sát khát máu, đến lúc đó chính đạo không dung thì cậu ta còn đi đâu được nữa, chỉ có thể gia nhập vào ma đạo thôi.

Đi vào một thôn làng, Trương Tiểu Phàm liền cảm thấy kỳ quái. Nơi này hoàn toàn vắng tanh, đã giữa trưa rồi mà vẫn không thấy một bóng người đi lại. Tiến lại tấm biển thông báo, cậu mới nhận ra nguyên nhân mọi người không ra đường là do gần đây thôn trấn bị yêu nghiệt Tam Vĩ Yêu Hồ làm loạn.

Đột nhiên một giọng nói già nua vang lên kêu gọi Tiểu Phàm, lão ta nhìn sơ qua liền biết cậu là đệ tử Thanh Vân Môn, Cậu ta nghe vậy liền kinh ngạc tiến lại hỏi thăm. Đứa bé gái bên cạnh lão đi ra nói tiếp lời, ông ấy bói được ai đều sẽ nói người ta là Thanh Vân Môn, nghe cứ giống như lão già này là kẻ lừa. Lão tự nhận mình là người tinh thông tướng số, có thể đoán được mấy chuyện trăm năm quá khứ tương lai. Cho nên biết được môn phái của cậu thì có gì khó đâu chứ.

Lão cho rằng cậu sắp gặp đại nạn, đừng nói là muốn đi trừ yêu, chỉ e tiền đồ cũng thật sự không xong rồi. Lão từng xem tướng vô số, nhưng đâu là lần đầu nhìn thấy loại tướng đại khuyết như vậy, bản thân cậu khi còn bé ắt hẳn đã từng gặp đại nạn, chí thân hảo hữu đều bị kiếp nạn này. Lời này đúng là không sai, cho nên Trương Tiểu Phàm muốn biết rõ hơn.

Bản thân cậu tuy gặp được quý nhân, có thể thoát hoạ, nhưng tai hoạ đại khuyết kia chưa trừ, chuyến này đi tiền đồ nhất định gặp nhiều gian nguy. Trương Tiểu Phàm nghe vậy thì không tin, cơm có thể ăn bậy, nhưng không thể nói linh tinh được. Lão ta vẫn một mực khẳng định mình nói đúng, lão kính cậu có tấm lòng vì dân trừ hại nên mới đặc biệt chỉ điểm cho cậu, nếu đổi lại là người khác thì cho dù 3 khấu 9 bái cầu xin cũng không nói thêm nửa chữ.

Thế sự thông qua được một chữ duyên, nếu đã hữu duyên với cậu, cho dù liều mạng hao tổn chân nguyên cũng phải nối lại sinh cơ cho cậu phá đại kiếp này, chỉ có điều, theo quy củ tổ truyền thì xem tướng giải sát nhất định phải lấy tiền. Nói vòng vo nãy giờ hoá ra là muốn tiền công. Trương Tiểu Phàm bị gây sự tò mò nên liền lấy tiền ra. Mặc dù báo giá 10 lượng, nhưng sau khi nhìn thấy cậu chỉ có mỗi 4 lượng thì lão lại lập tức giật lấy.

Mới cầm tiền vào tay thì một giọng nói đã vang lên mỉa mai. Nhân sĩ chính đạo như hắn, vì dân trừ hại chính là bổn phận, không cần tiền công, đến lúc đó chỉ cần cho hắn một bừa cơm no là được. Hắn ta tiến lại gỡ thông báo xuống và không quên mạnh miệng. Hôm nay hắn sẽ đi dọn sạch ổ Tam Vĩ Yêu Hồ, chặt đứt rễ của nó. Lão già kia nhanh chóng tiến lại bắt chuyện. Tên hoà thượng tự khoe mình tên là Thạch Đầu, truyền nhân duy nhất của đại lực tôn giả Kim Cương Môn. Lão ta nghe xong liền giở bài bói toán, đem mấy câu ban nãy đã nói với Tiểu Phàm nói ra ngoài. Nhưng Thạch đầu lập tức từ chối, đệ tử Kim Cương Môn bọn hắn không được xem tướng.

Sau khi biết Trương Tiểu Phàm là đệ tử của Thanh Vân Môn, hắn ta liền vô cùng vui mừng, lập tức rủ cậu đi cùng hắn trừ gian. Có vẻ như tên Thạch Đầu này đang lo sợ mình không phải đối thủ của Tam vĩ yêu hầu nên muốn Trương Tiểu Phàm đi theo giúp sức đây mà. Hắn liền tiếp đem uy danh của Thanh Vân Môn nói ra, đệ tử Thanh Vân tuyệt sẽ không đứng ngoài quan sát đúng không. Dù có muốn hay không thì Trương Tiểu Phàm sau khi nghe những lời này cũng phải đồng ý.

2 ông cháu thấy vậy liền tiến lại khuyên ngăn, con đường phía trước gian nguy, cậu nên suy nghĩ lại cho kỹ. Đáng tiếc là nam chính không nghĩ như vậy, 2 người nhanh chóng lên đường. Nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, cô bé thắc mắc. Đã thu tiền rồi, vì sao không ngăn cản cậu ta đi Hắc Thạch động. Mệnh số của Cậu là Loạn Ma mệnh khó dò nhất trong sách tướng ghi lại. Có vẻ như 2 ông cháu này thật sự là người biết xem tướng. Lão cho biết, nếu cậu ta đã đưa ra lựa chọn rồi, Thiên mệnh không thể trái. Cứ tin tưởng là được.

–> Xem đầy đủ danh sách phim Tru Tiên

Author: Admin