–> Xem đầy đủ danh sách phim Tru Tiên
Thanh Vân Môn đã bị Ma giáo đánh cho suýt thất thủ, đúng lúc nguy cấp thì chưởng môn Đạo Huyền chân nhân đã kịp thời xử dụng Tru Tiên Kiếm. Tru Tiên Kiếm vừa ra, không gian xung quanh liền bạo phát kịch liệt, từ điều này có thể thấy chưởng môn đã quyết định liều chết đến cùng.
Kiếm là thứ sắc bén, dù là đối với phe địch hay phe ta thì cũng đều là mối uy hiếp, là phúc hay là hoạ thì cũng khó nói trước. Quỷ Vương và Độc Thần vô cùng kinh ngạc, trước giờ bọn họ chỉ được nghe nhắc đến Tru Tiên Kiếm trận, bây giờ thì đã tận mắt nhìn thấy, tràng thế khổng lồ trước mắt nằm ngoài sự tượng tượng của bọn họ, vượt xa cả trăm lần những gì đã mô tả. Rất nhanh sau đó, ngàn vàn thanh kiếm cũng xuất hiện nối đuôi nhau.
Đạo Huyền chân nhân vận dụng lực lượng điều khiển, tập trung các thanh kiếm lại. Thương Tùng đạo nhân nhìn thấy thực lực Đạo Huyền cũng kinh ngạc không thôi, Ông ta vậy mà đã tu luyện đến cảnh giới Thái Thanh rồi. Tru Tiên Kiếm trận cuối cùng cũng khởi động xong, Đạo Huyền lên tiếng tuyên bố chém giết đám người ma giáo.
Dứt lời liền huy động vũ khí đánh về phía đám người Quỷ Vương. Một màn mưa kiếm lập tức được giáng xuống, đệ tử ma giáo bị chết như rơm rạ. Độc Thần cố gắng tạo ra một vòng kết giới bảo vệ bản thân những không trụ được quá lâu thời gian.
Quỷ Vương ngưng tụ ra chí bảo là cái lô đỉnh khổng lồ để ngăn cản, thực lực ông ta hoàn toàn trên cơ khi chiến đấu với Điền Bất Dịch và thủ toạ của các ngọn núi khác, nhưng đứng trước uy lực của Tru Tiên Kiếm thì lại yếu ớt vô cùng. Lô Đỉnh nhanh chóng bị đánh tan, thân thể cũng bị đẩy lùi về sau và bị thương không hề nhẹ.
Trước mắt chỉ còn cách là tạm lánh mũi nhọn rồi tính kế sau. Bọn họ nhanh chóng rút lui, mặc kệ những đệ tử khác đang nằm xuống như rơm rạ, đúng nghĩa một trận đồ sát giết gà. Do vận dụng sức mạnh quá nhiều nên Đạo Huyền cũng bị suy yếu, Ông tạm ngưng sử dụng Tru Tiên kiếm trận.
Khi mọi thứ yên tĩnh trở lại thì cảnh tượng kinh hồn cũng hiện ra trước mặt mọi người, xác người chết nằm la liệt dưới đất, máu me tung toé, kiến trúc đổ nát, bộ dạng chẳng khác nào là bãi tha ma. Các đệ tử trong tông môn nhanh chóng vào bên trong đại điện tập chung, trong lúc cả đám đang bàn tán xôn xao thì Trương Tiểu Phàm lại thất thần, bộ dạng trông vô cùng buồn bã.
Đạo Huyền hỏi thăm Điền Bất Dịch về tổn thất trong tông môn, lão cho biết trong số 25 vị trưởng lão thì có 14 người hi sinh, trọng thương 5 người, trong số người tử vong thì có 2 vị sư đệ của Đạo Huyền, nghe tin xong, ông ta liền không kìm nổi xúc động.
Điền Bất Dịch lập tức an ủi, huyết hải thâm thù như vậy, chúng ta tất báo, nhưng trước mắt cần lo nhất là thương thế của ông đã, tuyệt không thể quá đau lòng. Đạo Huyền cảm thấy áy náy. Lâm Kinh Vũ cũng vô cùng đau lòng và hổ thẹn, Thanh Vân Môn chính là nhà của bọn hắn, chẳng lẽ lần kết cục lại giống như Thảo Miếu Thôn năm đó, chỉ có thể bất lực đứng ngoài quan sát hay sao.
Về phía Phổ Hoằng đại sư, rất may cho lão là vẫn còn may mắn sống sót. Lão đem chuyện bị tên Ma giáo cải trang thành Thượng Quan Sách đánh lén, điều này khiến cho Chưởng môn càng thêm áy náy. Ông lập tức hướng ánh mắt về phía Trương Tiểu Phàm, yêu cầu cậu đi qua, sau đó bắt đầu chất vấn, tông môn và mọi người đều đối đãi với cậu vô cùng tốt, nhưng tại sao cậu lại không dám nói ra bí mật của mình.
Nghe xong những lời này, Trương Tiểu Phàm chỉ biết im lặng, quỳ xuống tạ tôi. Đám người Thiên Âm Tự cũng không giấu nổi bình tĩnh nữa, bọn họ lập tức chỉ trích, đã học trộm bí pháp bất truyền của Thiên Âm Tự thì thôi, lại còn nói năng mập mờ, rõ ràng là trong lòng cậu ta có quỷ. Cho dù là thấy trước mắt một đám vong hồn anh liệt của Thanh Vân thì cũng không nói sao, nếu không nói thì đừng trách bọn hắn không khách khí.
Điền Bất Dịch vội can ngăn, nhưng vì cơn nóng giận đã lên đến đỉnh điểm nên bọn họ lập tức giận lây sang Điền Bất Dịch, hôm nay không riêng gì Thanh Vân Môn mà Thiên Âm Tự bọn hắn cũng có tử thương, nếu không hỏi rõ ràng thì làm sao xứng đáng với đồng môn đã chết.
Đúng lúc này Vương Nhị thúc của Tiểu Phàm bất ngờ xuất hiện, trên miệng tục kêu có quỷ, nhìn thấy đám người Thiên Âm Tự, ông ta liền xúc động, cho biết Quỷ chính là tên trọc, ám chỉ hoà thượng. Lâm Kinh Vũ nghe vậy cũng tức giận chỉ kiếm về phía bọn họ. Đến đây thì Phổ Hoằng Đại Sư cũng thời dài, lão giải thích mọi chuyện, thảm án Thảo miếu thôn năm đó, hung thủ đích thật là người của Thiên Âm Tự. Lời vừa dứt liền khiến cho Trương Tiểu Phàm bất ngờ, tâm trạng phẫn nộ lần nữa lên đến đỉnh điểm.
Về phía đám người Ma giáo, thất bại vừa rồi khiến Quỷ Vương khó chịu, bọn họ đã thể trước Minh Vương Thánh Mẫu là huyết tẩy Thanh Vân Môn, lý nào lại lâm trận chạy trốn, uổng công một trận. Độc Thần thì bộ dạng thản nhiên điềm đạm hơn, lão cho rằng mọi chuyện trên đời, phúc hoạ theo nhau, cần gì phải ủ rũ như vậy. Thực lực tứ tông còn đây thì sẽ còn có cơ hội tái chiến Thanh Vân, ngã ở chỗ nào thì đứng dậy chỗ đó.
Thất bại lần này là do Thương Tùng chủ quan, cho nên lão ta cũng bị réo tên, Thương Tùng cứng rắn cho biết, chuyện Đạo Huyền có thể sử dụng Tru Tiên Kiếm thì đã nói qua rồi, trong điển tịch Thanh Vân có ghi, thời điểm Tru Tiên kiếm trận phát động, cả toàn Thanh Vân sơn mạch đều bị Kiếm Khí vây quanh, thời kỳ uy lực nhất sẽ hình thành kiếm khí to lớn vắt ngang vòm trời, không ai cản nổi.
Tru Tiên Kiếm trận vừa rồi còn chưa đến 3 phần lực lượng của nó. Lời này khiến cho đám người bên cảnh hoảng hốt, chưa đến 3 phần công lực đã khiến cho ma giáo chết như gà, nếu là sử dụng 10 thành lực lượng thì e rằng đám người ở đây đều phải bỏ mạng rồi. Quỷ Vương nghe nói, phát động Tru Tiên Kiếm trận nhất định phải đạt đến cảnh giới Thái Cực của Thái cực huyền thanh đao.
Thương Tùng khẳng định điều đó là đúng, Tru Tiên Kiếm chính là Cửu Thiên Thần Binh, nếu như tu vi không đủ mà cưỡng ép phát động thì bản thân sẽ bị phản phệ, thần trí đại loạn. Tuy lúc này Đạo Huyền không chết, nhưng cũng mất nửa cái mạng rồi. Nói tới đây, U Cơ liền thông báo cho Quỷ Vương biết không nhìn thấy Bích Dao, từ lúc lên núi thì ông đã không gặp con bé, lẽ nào vẫn còn ở trên núi Thanh Vân. Nàng ta là cốt nhục chí thân của Ông, cho nên ông tuyệt không thể không quan tâm, bây giờ ông muốn lên Thanh Vân sơn.
Mặc kệ người khác can ngăn thì Quỷ Vương cũng mặc kệ. Ông lên tiếng hô hào quần hùng, nhắc lại mối thù hận nhằm khiến các đệ tử lấy lại sĩ khí, bây giờ chính là thời khắc yếu ớt nhất của Thanh Vân Môn, nếu không thừa cơ trừ bỏ đại hoạ trong lòng này thì chờ đến khi nào. Bây giờ giết trở lại đánh cho bọn chúng không kịp trở tay, dồn sức một trận diệt Thanh Vân. Những lời này có tác dụng ngay lập tức, đám người bên dưới cầm vũ khí lên và hô hào.
Chuyển cảnh đến đại điện Thanh Vân Môn. Phổ Hoằng đại sư tiếp tục câu chuyện, trước khi Thảo Miếu Thôn bị diệt, sư đệ Phổ Trí của lão từng lên Thanh Vân cầu kiến Đạo Huyền. Đạo Huyền vẫn nhớ rõ, hôm đó Phổ Trí hẹn ông và đưa ra ý cùng tu phật đạo với Ông. Nhưng từ khi Thanh Vân khai sáng đến nay, tu pháp tự truyền một mạch, tuyệt đối không truyền cho người ngoài, cho dù bản thân Ông là chưởng môn thì cũng không thể tự ý quyết định, cho nên chỉ có thể khéo léo từ chối.
Phổ Hoằng tiếp tục cho biết, hôm ấy sau khi xuống núi, sư đệ lão mơ hồ cảm thấy bị người khác theo dõi nên đã đi đến Thảo Miếu Thôn rồi trốn phía sau pho tượng. Vừa vặn lúc đó đám người Trương Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ tỷ thí với nhau, đây chính là cảnh đã xuất hiện ở tập 1. Dù đã rất cẩn thận như vậy, nhưng đáng tiếc là vẫn không tránh khỏi việc bị người áo đen ám toán, bản thân ông ta liều mình chống lại mới không để Phệ Huyết châu bị đoạt.
Từ những thông tin có được, Đạo Huyền liền nhận ra hung thủ áo đen ám sát đó chính là Thương Tùng. Bởi vì tính mạng không còn dài, chí nguyện phật đạo cùng tu trong lòng của Phổ Trí chắc chắn không thể thực hiện được nữa, nhưng vô tình gặp được Trương Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ, nhận thấy tâm của 2 đứa bé tương lai rất có cơ hội nhập vào Thanh Vân Môn nên mới bạo gan đem Đại Phạn Bàn Nhược truyền cho Trương Tiểu Phàm, như thế thì tâm nguyện của lão cũng coi như có thể hoàn thành.
Có lẽ là chấp niệm của lão quá sâu, lại thêm tà lực của Phệ Huyết châu giúp tâm tư bành trướng, phật tâm từ bi bị hạ thấp. Tư chất của Trương Tiểu Phàm vốn có hạn, nếu cậu sau này không thể gia nhập Thanh Vân Môn, như vậy thì tâm nguyện của lão sẽ đổ sông đổ bể. Bản thân lão chỉ còn sống được 3 ngày nữa, cho nên phải dùng biện pháp ép Thanh Vân Môn thu nhận, cách đó là giết hết người trong Thảo Miếu Thôn.
Do bị Phệ Huyết Châu làm mất thần trí nên Phổ Trí đã không ngần ngại hạ sát người dân trong thôn. Vương nhị thúc là người cuối cùng, trước khi xuống tay thì lão đã lấy lại được thần trí, cho nên Vương Nhị Thúc mới may mắn còn sống sót. Quá bàng hoàng vì những gì mình đã gây ra, Phổ Trí liều một hơi cuối cùng quay lại Thiên Âm Tự, nói rõ chân tướng cho Phổ Hoằng đại sư, hi vọng ngày sau Thiên Âm Tự có thể đền bù cho Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ. Như vậy là mọi chuyện đã rõ ràng, hung thủ cũng lộ mặt.
Trương Tiểu Phàm nghe xong liền cười chua xót, cậu không ngờ người mà cậu quỳ lạy nhận sư phụ, người mà cậu liều chết bảo vệ bí mật lại chính là hung thủ giết hại toàn bộ Thảo miếu thôn của cậu. Tới đây thì phẫn nộ lại lần nữa được lên đỉnh, kết hợp với cây gậy Thiêu Hoả Côn ảnh hưởng, Trương Tiểu Phàm lập tức nhập ma.
–> Xem đầy đủ danh sách phim Tru Tiên