Tóm Tắt Phim “Luyện Khí 10 Vạn Năm” tập 6 – 9

Tiếp tục đến với nội dung phim Luyện Khí 10 vạn năm. Từ Dương quay trở về tông môn, Độc Cô Đình Phong lấy ra chìa khoá của bí cảnh cho hắn, độ hiếm của chìa khoá thì khỏi bàn, ngay cả phòng đấu giá cũng đều không có, có nó rồi bọn họ có thể vào bí cảnh lấy bảo vật. Nhưng thứ này đối với Từ Dương lại vô dụ, bí cảnh đó vốn là tông môn được một môn đệ của hắn sáng lập, nếu hắn muốn tiến vào thì bất cứ lúc nào cũng được.

Điều mà hắn không thể biết là trong vạn năm này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Thiên Phong Tông sao biến mất trở thành bí cảnh. Lăng Thanh Thù cũng cảm thấy kỳ quái, bây giờ ghi chép sớm nhất cũng chỉ là mấy nghìn năm trước đến nay. Chuyện vạn năm trước căn bản không có ghi chép.

Nhưng nàng từng nghe được một chuyện, vạn năm trước từng xảy ra một trận đại nạn, chỉ là không ai biết rốt cuộc là có chuyện gì. Rốt cuộc đại nạn như thế nào mà lại có thể khiến cả tu chân giới gần như đều mất đi truyền thừa, càng không biết những tông môn năm xưa bây giờ còn mấy cái còn tồn tại. Hắn truyền cho Lăng Thanh Thù một cuốn kiếm quyết tu luyện trước khi đến bí cảnh.

Lúc này, Ngư Tam Nương cũng lên đường đến bí cảnh để tranh đoạt Băng Phách Tuyết Liên. Từ Dương cùng Lăng Thanh Thù và Độc Cô Đình Phong cũng lên đường. Trước cổng bí cảnh đã tập trung rất nhiều người, những người ở đây đều thuộc các đại thế gia, chỉ có bọn họ mới có đủ tiền để mua chìa khoá. Có người còn dùng hết tài sản để mua, đây chính là được ăn cả, ngã ăn xin.

Độc Cô Đình Phong muốn dựa vào lệnh bài để tiến vào, Từ Dương lập tức bóp nát lệnh bài, điều này khiến cho đám người xung quanh cũng trố mắt nhìn và lên tiếng trách mắng một Luyện Khí Kỳ như hắn thì hiểu cái gì, đã vậy còn dám tới tham gia bí cảnh. Ai ai cũng cười lớn mỉa mai, nhưng Từ Dương lại không bẩn tâm điều đó. Hắn trực tiếp mang theo 2 người, nhảy một cái đã bay đến cửa bí cảnh rồi trực tiếp tiến vào bên trong. Hành động này khiến vài thế lực chú ý, mục đích của bọn họ hiển nhiên là muốn cướp đoạt.

Bên trong không chỉ có nhiều linh dược mà khung cảnh còn rất đẹp. Lăng Thanh Thù vừa định hái một bông hoa thì lập tức bị 2 thanh niên chặn đường. Vừa lớn tiếng tuyên bố hoa này là do bọn chúng trồng thì đã bị tiễn xuống đất mẹ.

2 tên kia chính là thuộc hạ của Ngư Tam Nương, Từ Dương sớm đã phát hiện ra Tam Nương đang ẩn núp nên yêu cầu cô ta lộ mặt. Ngư Tam Nương vội ra ngoài xin lỗi, cô tiết lộ tin tức nơi này có một cây Băng Phách Tuyết Liên, nhưng bên cạnh có yêu thú bảo vệ. Cô có thể dẫn Từ Dương đến đó. Băng Phách Tuyết Liên đối với Lăng Thanh Thù và Ngư Tam Nương là thiên cấp chí bảo, còn đối với hắn thì chỉ giống như vật bình thường, được cái là ăn rất ngon mà thôi. Hắn yêu cầu Tam Nương dẫn đường.

Trong thời gian đó cũng có vài tên tu sĩ đến định tranh đoạt Băng Phách Tuyết Liên, nhưng kết quả đều là trở thành thức ăn cho yêu thú Thị Huyết Tà Báo, chuyên hút tinh huyết người để nâng cao tu vi. Thực lực chí ít cũng đã đạt đến Nguyên Anh sơ kỳ. Từ Dương muốn biểu diễn kiếm thuật để cho Lăng Thanh Thù học hỏi. Hắn chỉ khẽ lắc nhẹ thanh kiếm, luồng kiếm khí bạo phát ra xung quanh liền chém con yêu thú thành tro bụi.

Đây không phải là dùng một chiêu nữa mà chỉ là một cái cử động nhỏ, thực lực quá kinh khung. Hắn thu lấy yêu đan rồi đưa cho Lăng Thanh Thù phục dụng. Người bình thường trực tiếp phục dụng yêu đan như vậy sẽ bị nổ banh xác, nhưng có Từ Dương hắn ở đây thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra. Thực lực Lăng Thanh Thù lập tức đột phá lên Kim Đan, điều này làm cho Ngư Tam Nương cũng bất ngờ.

Cô lập tức cầu xin Từ Dương nhận mình làm đệ tử và tự nguyện gia nhập Thiên Lam Tông. Thấy đối phương đã thật tâm nên hắn cũng để cho cô gia nhập vào Thiên Lam Tông, sau này phụ trách việc dò xét tin tức. Hắn cũng cảnh cáo, con người hắn cũng không dung được dù là sự phản bội nhỏ nhất, nếu có phản bội thì tự khắc biết hậu quả.

Làm xong chuyện trước mắt, hắn liền lên tiếng yêu cầu tên đang rình quan sát lộ mặt. Lão già đó chính là Trần Vương Bá Đao, vừa nhìn thấy Ngư Tam Nương liền sáng mắt, đợi sau khi lấy được Băng Phách Tuyết Liên sẽ cùng với cô vui vẻ một phen. Lăng Thanh Thù lập tức xông lên tấn công. Không mất quá nhiều công sức, nàng ta cũng đánh cho lão già nằm sấp mặt.

Điều này làm cho lão ta giận tím mặt, lão sử dụng ra ma công, đem tu vi đề thăng lên nhiều lần. Từ Dương buộc phải xuất thủ ngăn cản. Sau đó bóp cổ lão chết tươi, hắn nhớ rằng những kẻ sử dụng công pháp ma tộc này, năm đó đều đã bị hắn tiêu diệt hết rồi.

Nơi tiếp theo bọn họ đi đến là một cái hang động, bên ngoài hang động có một lớp kết giới. Nhiều tu sĩ đã phát hiện ra hang động này, bọn họ liên tục công kích nhưng đánh đến khi sắp kiệt sức rồi mà vẫn chưa phá được kết giới. Nhìn thấy đám người Từ Dương cũng đi tới đây, tên cầm đầu liền uy hiếp, một luyện khí kỳ nho nhỏ mà cũng dám xuất hiện trước mặt lão sao.

Từ Dương liền cứng rắn đáp trả. Lão ta tức giận định động thủ, nhưng Độc Cô Đình Phong đã tiến lên phía trước nói chuyện. Tưởng là tên này sẽ ra mặt đánh nhau, nhưng ai ngờ hắn lại lấy ra một tấm lệnh bài, có thể dùng lệnh bài để lấy 100 vạn Kim Châu, ngoài ra còn có một chiếc nhẫn chứa 9 nghìn vạn Kim Châu. Hắn hi vọng đám người này hãy bỏ qua sự lỗ mãng của sư phụ, tha cho bọn họ một lần.

Hành động hèn nhát này làm cho Từ Dương phẫn nộ nên lập tức tặng cho tên phá gia chi tử này một trận. Đám người kia tiếp tục công kích vào kết giới, nhưng kết giới lại đột nhiên phản linh lực ngược lại. Đang tức giận vì không phá được cái mai rùa trước mặt, ấy vậy còn phải nghe Từ Dương mỉa mai. Tên luyện khí kỳ này đúng là gan to, bọn chúng liền yêu cầu hắn phá kết giới.

Từ Dương muốn tất cả tài sản trên người bọn chúng làm tiền cược, sau đó yêu cầu Độc Cô Cảnh Văn đi phá. Từ Dương ở phía sau âm thầm truyền lực lượng. Tên kia vừa chạm nhẹ một cái, vách ngăn liền được hoá giải. Trước đó bọn chúng đã hao tổn biết bao nhiêu công sức, ấy vậy mà bây giờ lại bị một ngón tay chọc thủng, làm sao chúng có thể tin được. Theo ước đinh, bọn chúng đành phải giao ra toàn bộ gia tài của mình. Tuy rất phẫn nộ, nhưng trước mắt đành phải nhịn xuống, đợi sau khi lấy được bảo bối trong động thì sẽ giết người cướp đoạt sau.

Giữa đại điện là một thanh kiếm. Tên cầm đầu lập tức lao lên phía trước, bộ mặt vô cùng vui mừng. Đây chính là chí bảo Phương Thiên Khiên của Thiên Phong Tông. Nhưng lão ta vừa mới giơ tay định cầm lấy thì Thanh Kiếm đã bị Từ Dương đoạt mất, sau đó giao cho Lăng Thanh Thù. Lão ta phẫn nộ, lập tức bộ phát thực lực lao lên.

Nhưng còn chưa kịp làm gì thì nam chính đã đóng băng không gian trước mặt khiến lão không thể nhúc nhích, chuyện kế tiếp là đưa đối phương về với cát bụi. Đám người còn lại liền hoảng hốt cầu xin tha mạng. Từ Dương cũng tha mạng và yêu cầu bọn họ quay về truyền lời cho kẻ đứng sau rằng đồ của Từ Dương hắn, đừng thèm muốn. Nếu không ngay cả xác cũng không thể giữ lại đâu.

Thì ra kẻ đứng sau bọn chúng là thành chủ Tề Châu – Trương Song Thiên, lão phẫn nộ, há có thể để cho Thiên Lam Tông ngồi trên đầu của mình nên lão lập phân phó một tên gọi là Lưu Tam Long đi dạy dỗ.

Theo sự dò thám của Tam Nương, nhóm người đi đến một khu rừng rậm. Đây là khu rừng vô cùng quái lạ, khí độc không thể tiêu tan, nếu tiến vào thì sẽ bị ăn mòn không còn chút cặn. Từ Dương trấn an không sao, sau đó tiện tay luyện chế mấy viên đan dược giải độc, giúp bọn họ đi vào bên trong mà không bị ảnh hưởng. Chứng kiến cảnh tượng tiện tay quơ một phát thành đan dược, Ngư Tam Nương cũng được mở rộng tầm mắt. Đây đã nằm ngoài sự hiểu biết của cô rồi. Càng tiến vào thì khí độc càng mạnh, nhưng lại tràn ngập sự sống.

Đột nhiên một đàn nhện độc xuất hiện, bọn chúng ồ ạt lao đến tấn công, số lượng quá nhiều. Độc Cô Đình Phong và Ngư Tam Nương đánh mãi không hết, trong khi đó Từ Dương chỉ búng tay một cái đã tiễn 99% số nhện về đất mẹ. Mỗi một con ma thú đều có yêu đan, đám nhện này cũng vậy, vô số yêu đan hiện ra khiến cho Lăng Thanh Thù vô cùng vui mừng.

Ở đâu đó trong rừng có một cô gái, cô ta biết được đám người Từ Dương đang tiến vào, cho nên muốn trêu đùa bọn họ một trận. Cô đóng giả làm một nữ tử yếu đuối đang bị yêu thú rượt đuổi, chạy về phía đám người Từ Dương cầu cứu. Ngư Tam Nương cảm thấy kỳ quái, tại sao một cô nương lại xuất hiện ở nơi rừng thiên nước độc này được.

Từ Dương chẳng quan tâm cô ta có âm mưu gì. Độc Cô Đình Phong và Lăng Thanh Thù không cần suy nghĩ liền lao lên giải cứu cho cô bé. Cô bé vui mừng vì bọn họ cũng mắc câu. Đang định để cho yêu thú chơi đùa với bọn họ một trận thì Từ Dương đã xuất thủ, ném ra một quả cầu nổ tan xác con yêu thú. Sủng vật của mình bị giết một cách tàn bạo, đã vậy mặt mũi còn bị suýt bị cháy xem nên cô bé vô cùng phẫn nộ. Nhưng đã mất công diễn thì làm tới cùng nên cô đành phải nén cơn giận lại.

Từ Dương muốn cô ta dẫn mình đến nơi có khí độc dày đặc nhất để xem thử. Cô ta nghe vậy liền thầm mỉa mai, đi coi thử cơ à, chỉ sợ là thấy sẽ bị hù chết. Từ Dương phân phó Độc Cô Đình Phong ôm theo nàng ta cùng đi. Thân thể cô vốn đã là độc thể bẩm sinh, không ai dám đụng. Nhưng tên thanh niên này đã bế mình lâu như vậy rồi mà vẫn không sao.

Điều này làm cho cô cũng bất ngờ, còn cho rằng tên này là phu quân trong định mệnh của mình. Vừa nghĩ tới đây thì đã có một con yêu thú lao đến, Độc Cô Đình Phong chẳng suy nghĩ nhiều liền ném cô gái qua một bên rồi lao đến chém con yêu thú. Hành động lỗ mạng này khiến mọi người cũng phải thở dài. Quay đầu nhìn lại thì thấy cô bé kia đã bị ném nằm ngã ngửa trên cục đá. Đang tức giận thì con yêu thú kia cũng xuất hiện.

Và tập phim tới đây hết rồi. Hẹn gặp lại mọi người ở các bài sau nhé..

Author: Admin