Thần Mộ tập 15: Trong lúc linh hồn bị giam giữ thì hắn được quay về trong quá khứ, hắn nhìn thấy trước mắt mình là Thần Nam và Vũ Hinh ngày đó, hắn xúc động chạy đến định ngăn cản Vũ Hinh thì bị một màn chắn trong suốt ngăn chặn lại, thì ra màn chắn đó chính là khoảng cách giữa mộng và thực. Thần Nam nhận ra những gì đang xảy ra trước mặt chỉ là mộng cảnh do linh thức kết tinh tạo ra mà thôi, chứng kiến hình ảnh Vũ Hinh tan biến, hắn vô cùng xúc động.
Nghĩ mình có thể cứu được nàng nên hắn liên tục đấm vào màn chắn hòng phá ra, nhưng sau khi thoát ra thì thân thể lại bất ngờ rơi xuống nước, chìm sâu xuống dưới đáy đại dương. Khi Thần Nam ngoi lên trên thì đã thấy Vũ Hinh ngồi trên bờ, hắn xúc động chạy đến ôm nàng với vẻ mặt đầy hạnh phúc. Hắn biết đây chỉ là mộng cảnh, nhưng cho dù có là mộng thì cũng không sao cả.
Về phần Lão yêu quái thì lại rất chật vật vì đang bị những sợi dây thực vật truy đuổi, ở đây không thể vận công được nên chỉ còn cách chạy trốn, bọn chúng muốn thay Thần Nam diệt kẻ xâm nhập. Vũ Hinh đưa Thần Nam về nhà của mình, vì cá chưa bắt được nên đành ăn tạm cháo với rau dại, đối với Thần Nam chỉ cần được ở bên nàng thì cho dù mỗi ngày đều ăn cháo thì cũng không sao cả. Đang ăn thì thân thể của Vũ Hinh liên tục chớp chớp như sắp biến mất, Thần Nam lo lắng đứng dậy, ngoài miệng thì nói không sao nhưng trong ánh mắt lại chứa đầy nỗi sợ hãi, hắn sợ rằng nàng sẽ biến mất mãi mãi.
Hắn nói nàng ở nhà ngoan ngoãn chờ đợi để hắn lên núi săn ít thịt rừng bồi bổ thân thể cho nàng. Hắn đi đến bờ sông thì thấy bóng hình của mình ở dưới sông, cái bóng lên tiếng khuyên ngăn, rõ ràng Thần Nam biết rõ mọi thứ là giả nhưng tại sao vẫn muốn ở lại? Thần Nam thấy vậy cũng không nói gì, đành bỏ đi.
Vì ngày mai là hôn sự của Sở Ngọc nên Trưởng công chúa tiến hành bố trí mấy lá bùa lên mấy cái cột ở đại điện nhằm đề phòng bất trắc. Hai tên ma pháp sư đi vào, hắn bẩm báo tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, còn Trưởng công chúa cũng đã viết xong Viêm Bạo trận, tiệc cưới ngày mai, chắc chắn Tư Mã Lăng không sẽ triệu tập toàn bộ tay sai, chỉ cần dẫn đốt tấm phù thì chắc chắn mọi thứ đều sẽ biến thành tro tàn.
Vây cánh của gia tộc Tư Mã Lăng đông đảo, nếu như bỏ lỡ cơ hội vào ngày mai thì sẽ không còn cách nào khác nữa. Lão lục pháp sư lo lắng hỏi thăm, từ trước đến giờ Tư Mã gia tộc họa nước từ lâu, chết thì cũng không có gì đáng tiếc, nhưng nếu nàng sơ xuất thì không biết Đông Chử quốc sau này sẽ phải xử lý như thế nào nữa. Chuyện này mà để cho Bệ Hạ và Sở Ngọc biết thì chắc chắn họ sẽ không đồng ý. Trưởng công chúa bảo bọn họ không cần biết, nàng ta đã an bài xong hết tất cả rồi, giờ chỉ còn tiến hành theo đúng kế hoạch thôi. Tuy nhiên nàng ta lại đâu có biết rằng Sở Ngọc núp ở phía trên đã nghe được hết tất cả.
Về phía Thần Nam, hắn đang ngồi trên gốc cây khắc gỗ hình Đông Đông, nhìn thấy Vũ Hinh đang ngắm trăng ở bên bờ sông, hắn liền xuống dưới cùng nàng. Trời trở gió, kéo Vũ Hinh về nhà thì nàng nán lại, quay sang thì thấy thân thể nàng đang mờ dần đi, trước lúc tan biến cũng không quên nói lời cuối cùng với Thần Nam, hắn ta có thể nhớ kỹ đến nàng, lại còn ở bên lâu như vậy cũng đã khiến nàng vui vẻ rồi. Nói xong, Vũ Hinh ôm Thần Nam lần cuối rồi tan biến lên trời, Đông Đông chạy vào trong Tàng Thư Các để kiếm Thần Nam, nó không cẩn thận để bị ngã, ngọn nến cũng rơi xuống rồi bén lửa làm cháy con gấu bông của Sở Ngọc.
Trên bầu trời cháy rực lửa, Thần Nam nghe tiếng gọi của Đông Đông nên lao nhanh xuống dưới sông nhưng bắt gặp phiên bản khác của mình đang bị trói, phiên bản bị trói chính là phiên bản tương lai. Thần Nam tương lai không quên hỏi thăm đối phương, trong thâm tâm hắn có thể quên hết mọi thứ của quá khứ hay sao? Người nhà, kẻ thù, chân ái, hắn ta đều không thể quên được, nhưng hắn quay lại Thiên Nguyên Đại lục là vì có việc cần tìm, có người đang còn chờ, hắn nhớ lại mọi chuyện mình đã trải qua từ lúc đội mồ sống dậy cho đến hiện tại cùng với Đông Đông và Sở Ngọc.
Quá khứ của hắn cũng không xung đột tới tương lai, Thần Nam của quá khứ và Thần Nam hiện tại vốn là một thể, nói xong rồi hai người liền nhập vào nhau, sau đó quay lại được Tiên Ma Lăng Viên, Thần Nam gặp được lão yêu quái ở đó. Nhìn qua là hắn biết ngay lão giở trò giở quỷ sau lưng, hắn hỏi lão vì sao linh thức của lão và hắn lại ở trong Tiên Ma Lăng Viên. Lão cho biết, chính Tiên Ma Lăng Viên ở trong cơ thể của hắn chứ hắn không ở Tiên Ma Lăng Viên. Điều này làm cho Thần Nam vô cùng bất ngờ.
Đi theo đốm ánh sáng, bọn họ cuối cùng cũng thoát ra, Thần Nam tỉnh lại, lão yêu quái cũng vậy. Nhưng bộ dạng lão ta lại trở nên yếu ớt già nua. Bây giờ đã không còn hi vọng nữa, cho nên Lão cũng thẳn thắn tiết lộ ý định giữ hắn lại chính là để đoạt xá, không ngờ kết quả thất bại, Thần Nam lại không bị thương chút nào, còn lão thì phải chịu nhân quả vì chuyện vừa rồi. Lão dường như biết được lai lịch của Thần Nam nên nói cho hắn biết, chỗ giao giới của Đông Tây Đại Lục có một thành trì độc lập tên là Thành tự do, nơi đó có lẽ có đáp án mà hắn muốn. Thần nam không nói lời nào mà trực tiếp đi ra ngoài.
Giữa đường bắt gặp Đông Đông, nó đang lo sợ bị Sở Ngọc mắng vì làm cháy con gấu bông. Vừa lúc Sở Ngọc cũng đi đến Tàng Thư Các, thấy hắn tỉnh dậy liền mừng rỡ, hắn kéo Sở Ngọc đến gặp Bệ Hạ và Trưởng công chúa để xin họ đừng gả nàng cho Tư Mã Lăng Không nhưng Sở Ngọc lại không muốn. Thần Nam cho biết, nếu nàng ta không đắc tội nổi thì bỏ trốn cùng hắn.
Sở Ngọc vẫn kiên quyết, bản thân quyết định ở lại để tiếp nhận mọi sự an bài, mấy ngày nay xảy ra nhiều chuyện, nàng phát hiện ra mình chưa từng làm tròn chức trách của mình, vẫn luôn khiên cho phụ hoàng và tỷ tỷ thêm nhiều phiền phức, bây giờ nàng không muốn như vậy nữa. Thần Nam là bằng hữu tốt, nàng hi vọng rằng sẽ nhận được sự chúc phúc của hắn. Nếu đã làm bằng hữu thì hắn sẽ tôn trọng quyết định của nàng.
Sở Ngọc đang ngồi buồn trong tẩm cung thì Trưởng công chúa tự tay làm bánh trôi nước mang đến thăm. Hai người ngồi ăn cùng nhau. Trưởng công chúa mắt ngấn lệ dặn dò nàng sau này phải siêng năng tu luyện, đọc nhiều sách, tự chăm sóc tốt cho bản thân, không thể lén chạy ra ngoài như trước kia nữa.
Sở Ngọc cho biết mình không hận người tỷ tỷ này, lúc trước là do mình đã quá tùy hứng, sau này đảm bảo sẽ không làm cho tỷ tỷ tức giận nữa. Trưởng công chúa an ủi nàng cứ yên tâm, hoàng tỷ sẽ không để cho bất cứ kẻ nào làm tổn thương đến nàng.
Cuối cùng trời cũng đã sáng, hôn sự của Tư Mã Lăng Không và Sở Ngọc cũng đã đến lúc diễn ra, nhưng đợi mãi mà không thấy Sở Ngọc, hắn vô cùng lo lắng, đúng lúc đang hồi hộp thì tân nương cũng xuất hiện. Điều ngạc nhiên là chỉ có một mình Sở Ngọc đi tới, Trưởng công chúa và bệ hạ thì không. Dù gì cũng là công chúa đi lấy chồng nhưng một tỳ nữ chăm sóc cho cô dâu lại không có, lại để cho nàng ta tự mình đi vào tẩm điện. Gương mặt của Tư Mã Lăng Không có vẻ buồn buồn, hắn ta tiến gần lại Sở Ngọc để mở khăn che mặt, nhưng nàng còn chưa kịp làm chuyện đó thì Sở Ngọc đã tự mình kéo khăn xuống, để lộ rõ ánh mắt đầy sát khí và căm hận.
–> Xem đầy đủ danh sách tóm tắt phim “Thần Mộ”