TÓM TẮT PHIM “Thần Mộ” tập 4

Thần Mộ tập 4: Vừa mới bước chân đến cửa, ai nấy cũng đều ngỡ ngàng quay sang nhìn. Bỗng nhiên, Thần Nam cảm thấy có sát khí ở tửu quán này, hắn mang Sở Ngọc định quay đi vì thì chủ quán từ trên lầu đi xuống thuyết phục bọn họ ở lại, hắn nói đợi đến sáng sẽ cho người đi mời đại phu tới. 

Thần Nam lưỡng lự nửa muốn đi nửa muốn ở lại nhưng vì thấy bệnh tình của Sở Ngọc không được tốt, bên ngoài trời đang mưa mà xung quanh đây cho dù có đi thêm trăm dặm nữa cũng không tìm được nơi trú chân, mà chắc chắn Sở Ngọc sẽ lâm bệnh nặng hơn, đến lúc đó có muốn cứu cũng không kịp nữa rồi. Tiểu nhị dắt hai người họ lên trên lầu nghỉ ngơi, chủ quán thấy vậy thì sắc mặt lại thay đổi đột ngột 360 độ trông rất gian, hình như hắn ta đang còn âm mưu một chuyện gì đó.

Thần Nam lên phòng mở cửa sổ ra quan sát xung quanh, cảm nhận của anh không sai, quả nhiên chỗ này là hắc điếm. Ở bên dưới bọn giang hồ đang tụ họp lại xì xầm mưu tính làm chuyện gì đó, bọn chúng hỏi ông chủ rằng nha đầu bị bệnh kia có chắc đó là công chúa Sở Ngọc của Đông Chử, hắn nói tuy rằng mình chỉ từng nhìn thấy từ xa nhưng tuyệt đối là không nhận nhầm được. Suốt bao lâu nay, bọn chúng đang thông đồng với nhau để cướp Hậu Nghệ Cung nhưng nào ngờ Thần Nam lại mang Sở Ngọc tự động chui vào đây, đúng là mỡ dâng đến miệng mèo. 

Không thể chờ đợi thêm một giây phút nào nữa, thời cơ đến thì phải chộp lấy ngay. Gã đàn ông để râu quai nón định lên trên lầu trói bọn họ lại rồi cướp lấy Hậu Nghệ Cung nhưng ông chủ đã ngăn cản, thần binh đang ở trong tay bọn họ, không thể tùy tiện hành động được. Cô gái ban nãy múa hát xung phong đi lên trên tiếp cận hai người. Nàng ta nghĩ rằng Sở Ngọc đang lâm bệnh nên không cần quan tâm tới, còn phần Thần Nam thì nàng thừa sức để giải quyết. Nàng ta rút cây trâm vàng có tẩm thuốc độc khuấy vào ly rượu.

Đông Đông đang núp ở dưới gầm bàn nghe hết được âm mưu của bọn chúng liền chạy lên báo với Thần Nam. Sở Ngọc cuối cùng cũng tỉnh dậy, nhìn xung quanh không biết nơi đây là đâu, quay sang thì thấy Thần Nam đang ngồi ở đằng kia, thấy hắn đang đi đến thì lại giả vờ nhắm mắt. Vì thấy lâu quá mà Sở Ngọc vẫn chưa tỉnh dậy, Thần Nam lo đến sốt vó, định mạo phạm cởi đồ của nàng ra nhưng nghĩ làm vậy sẽ tổn hại danh dự của hắn.

E ngại đến mấy thì cuối cùng hắn cũng quyết định lột đồ Sở Ngọc ra vì nàng sắp bệnh đến chết rồi, nhưng chưa kịp đụng vào thì Sở Ngọc lại quay người sang chỗ khác. Đúng lúc này Đông Đông mở cửa đi vào, nó thấy Thần Nam đang định làm bậy với Sở Ngọc liền mắng hắn là vô liêm sỉ, đại nạn sắp đến nơi rồi mà còn ở đây chiếm tiện nghi. Không lòng vòng nữa, Đông Đông liền báo với Thần Nam chuyện đám người ở dưới đều là võ giả và bọn chúng đang còn tính chuyện âm mưu cướp lấy Hậu Nghệ Cung nên phải nhanh chóng thu xếp đồ đạc rồi rời khỏi đây càng sớm càng tốt. 

Nhưng chuyện không đơn giản như vậy được, ở bên ngoài cũng có kẻ đang theo dõi, muốn rời khỏi nơi này cũng không phải là chuyện dễ dàng. Thời gian càng lúc càng cấp bách, một mình Thần Nam thì có thể chạy trốn được nhưng Sở Ngọc còn chưa tỉnh, cõng theo chỉ e rằng sẽ rất khó khăn để cả ba có thể thoát khỏi nơi này.

Thần Nam cầm lấy Hậu Nghệ Cung định bỏ đi, Đông Đông nói không thể nào vứt bỏ Sở Ngọc ở lại đây một mình khi nàng ta đang còn lâm bệnh được, nếu muốn thì phải cùng nhau thoát khỏi nơi này, nhưng Thần Nam lại nghĩ rằng đám người kia sẽ không dám làm gì vì Sở Ngọc vì nàng ta là công chúa của Đông Chử quốc. Sở Ngọc tỉnh lại hỏi Thần Nam tại sao không rời đi mà còn quay lại làm gì. hắn nói mình là người đưa nàng vào hắc điếm này thì chắc chắn phải đưa ra ngoài. 

Tình hình càng lúc càng cấp bách, không thể chần chừ thêm được nữa, Sở Ngọc khẩn cầu xin Thần Nam giúp mình một chuyện. Để có thể thoát ra khỏi hắc điếm này, nàng sẽ dụ bọn chúng đi ra chỗ khác, nếu Thần Nam thành công thoát thân thì giúp nàng đem Hậu Nghệ Cung về Vương cung Đông Chử. Ma pháp và sức lực của Sở Ngọc đang cạn kiệt, một phần là do bị Hậu Nghệ Cung phản vệ lại.

Thần Nam cảm thấy lạ, Hậu Nghệ Cung là thần binh sao lại có chuyện phản vệ hại người được, hay là do đã bị ai đó cố tình hạ cấm chế. Chưa kịp giải thích thì nàng ta đã thều thào thở không ra hơi. Đông Đông nhanh trí lấy tiên liên đưa cho Thần Nam, đút một cánh hoa vào miệng Sở Ngọc, nàng ta nhanh chóng khỏe lại nhưng trong người lại nóng hừng hực như muốn thét ra lửa, mặt đỏ bừng chạy khắp phòng để tìm nước uống. Sở Ngọc cũng không ngờ tới việc Thần Nam cho mình ăn tiên liên, đáng ra phải chế thành đan dược rồi mới được dùng, giờ ăn thẳng thì khó mà hấp thu. 

Không còn cách nào khác, Sở Ngọc thử sử dụng công pháp Hóa Thiên Dung Địa để hấp thụ thức ăn trong bụng cực nhanh nhưng cũng có thể hấp thu nội lực của võ giả khác thành của mình. Thần Nam thấy nếu là hấp thu nội lực của người khác thì sao có thể là công pháp được, đó chính là tà pháp còn gì, Sở Ngọc vội vàng giải thích, từ trước đến nay cô chưa từng dùng Hóa Thiên Dung Địa để làm chuyện xấu xa.

Không thể chịu nổi thêm một giây nào nữa, Sở Ngọc cảm thấy trong người càng lúc càng nóng hơn, nàng ta nhẹ giọng tỏ ra đáng yêu xin Thần Nam cho mình mượn một chút nội lực nhưng bị Thần Nam phán đừng có mà mơ, nội lực của hắn chỉ mới có cấp 1, nhiêu đó còn chả đủ cho bản thân dùng nữa nói chi là cho mượn. Nếu như Sở Ngọc không hấp thụ hết Liệt Hỏa Tiên Liên thì sẽ bị Tâm hỏa thiêu cho đến chết. 

Cùng lúc đó, ở ngoài cửa phòng, giọng của một mỹ nữ cất lên nghe rất ngọt, nàng ta hỏi Thần Nam đã ngủ chưa. Không thể để cho mỹ nữ đó thấy được Hậu Nghệ Cung, hắn nhanh chóng kêu Sở Ngọc tí nữa đừng lên tiếng, giữ lấy thần binh rồi kéo rèm giường ngủ lại. Thần Nam ra mở cửa, trước mắt là một nữ nhân xinh đẹp yêu kiều đang cầm bình rượu.

Nếu như nàng ta muốn diễn thì hắn quyết diễn cho đến cùng. Đêm đẹp khó kiếm, lại có một mỹ nhân đứng trước mặt mình thì có gã đàn ông nào lại không muốn, nàng ta sấn tới hỏi Thần Nam có bằng lòng uống với nô gia mấy chén không? Không chần chừ, hắn liền choàng tay ra sau ôm eo mỹ nữ nói chuyện này có vẻ không ổn lắm nhỉ. Nàng ta đá chân đóng cửa lại một cách thuần thục rồi nhẹ nhàng đẩy Thần Nam về phía bàn rượu, tên chủ quán thì ở dưới vừa nhâm nhi mồi vừa âm thầm chờ đợi.

Thấy nữ nhân này có vẻ vội vàng, Thần Nam hỏi rằng trong phòng còn có người khác nữa chắc sẽ không sao chứ. Nàng ta tưởng còn có ai, hóa ra đó chỉ là một con rồng nhỏ, cho nó thấy cũng không sao. Ánh mắt của nàng ta nhanh chóng nhìn xung quanh nhưng không thấy dấu vết của Hậu Nghệ Cung thì biết chắc nó đang ở trên giường rồi. Mỹ nữ này quả không chê vào đâu được, vừa biết múa hát, phục vụ văn nghệ, giọng nói lại ngọt ngào, lại còn làm thơ hay.

Tay rót rượu, miệng làm thơ phong vũ dạ quy nhân, tương phùng là duyên phận, nô gia mời công tử chén này. Thần Nam chỉ đưa chén rượu lên ngửi rồi khen rượu ngon chứ không uống, sau đó liền hỏi cô nương có thể nhảy một khúc nhạc góp vui không. Nàng ta không ngần ngại mà nhảy cho Thần Nam chiêm ngưỡng, hắn ta liền tấm tắc khen ngợi không hết lời, quá tuyệt quá tuyệt rồi nhân cơ hội đổ bỏ chén rượu đi, rượu rơi xuống xuống thảm liền bốc một làn khói nhỏ. Nếu như ban nãy Thần Nam uống thì đã tiêu đời rồi. 

Thấy Thần Nam khen ngợi mỹ nữ kia như vậy, Sở Ngọc ở trong liền ghen ra mặt, trong người đã nóng giờ lại còn nóng hơn. Nàng ta lợi dụng nhảy múa mà tiến đền gần chiếc giường nhưng Thần nam đã kịp kéo tay lại, để có thể nhảy chung chẳng phải vui hơn sao. Thấy Thần Nam nhã hứng như thế, đương nhiên là mỹ nữ bằng lòng rồi, hai người say sưa nhảy múa với nhau, ánh đèn trong phòng cứ thi nhau tắt mở.

Thần Nam cảm thấy mùi hoa quế trên người mỹ nữ nồng quá. Lúc nãy nhảy múa quá hăng nên Thần Nam vô tình nắm đau cả tay nàng ta rồi, đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. Ban nãy chưa chuốc rượu Hắn được, nhân cơ hội này, nàng ta phải phạt hắn uống 3 chén rượu mới chịu được.

Biết ý đồ của nàng ta, Thần Nam ôm chặt lấy mỹ nữ từ đằng sau lưng thì thầm vào tai nàng rằng rượu không say người, người tự say, sắc trời đã muộn, chính sự quan trọng rồi quay người nàng ta lại đè xuống dưới bàn thật mạnh để cho bình rượu rơi xuống bể dưới đất.

Thấy bình rượu đã bể, nàng ta viện cớ đi lấy vò khác rồi về nhưng lần này nàng ta muốn Thần Nam phải ngoan ngoãn chịu phạt. Thấy tình hình cứ tiếp diễn như thế này thì không ổn, ngoài sáng đánh không thắng thì đành phải dùng chiêu khác. Mỹ nữ đi xuống, đám cánh mày râu ở dưới thấy sao mới lên mà lại xuống nhanh vậy, bọn chúng hùa nhau nói khích, chuyện đơn giản như thế mà cũng không xử lý được. Ải mỹ nhân là ải khó qua nhất, nam nhân một khi đã rơi ải mỹ nhân rồi thì khó mà thoát ra được, nàng ta quyết chinh phục Thần Nam cho bằng được và không để một ai nhúng tay vào phá. 

Trời bên ngoài vẫn đang còn mưa, hai tên lính gác đang hăng say tuần tra thì bất ngờ tấn công từ xa bằng một nhát dao rồi bất tỉnh nhân sự, không rõ sống chết. Ở bên trong tửu quán, mỹ nữ đã kia đã lấy xong vò rượu mới, từ từ ra vẻ đoan trang chậm rãi bước lên trên lầu. Chủ quán liền sinh nghi mỹ nữ này có điều gì đó rất khác, giống như biến thành một người khác vậy.

Nàng ta bước vào phòng, Đông Đông vẫn thản nhiên nằm trên bàn còn Thần Nam thì không biết đã đi đâu. Mỹ nữ đứng trước giường, tay chỉ vừa mới vén màn thì Thần Nam xuất hiện ở đằng sau, đưa dao kể cổ nàng ta uy hiếp. Nàng ta đi mãi không về khiến Thần Nam sốt ruột lo lắng, hắn không còn ngửi thấy mùi hoa quế trên người nữ nhân như lúc ban nãy nữa. Mỹ nữ thấy bị lộ nên ra tay động thủ châm huyệt vào Thần Nam nhưng hắn đã kịp thời né. Trong lúc Thần Nam và mỹ nữ kia đang đấu nhau thì tấm che trên mặt rơi xuống rồi, cả 2 lăn vào giường mà Sở Ngọc đang trốn ở trong đó. 

Trong lúc Thần Nam đang giằng co với mỹ nữ kia thì Sở Ngọc lại nhận ra đây là Hoàng tỷ của mình. Xui cho Thần Nam, Sở Ngọc đã giống như tiểu ma nữ rồi giờ lại gặp Hoàng tỷ của nàng thì chẳng khác gì gặp đại ma nữ. Trưởng công chúa nhanh chóng thay y phục, Thần Nam nói mình đường đường là chính nhân quân tử, không thể nào nhìn nữ nhân thay đồ được.

Vừa nói dứt câu thì lại nhận ngay cú đấm của Trưởng công chúa. Nàng ta bắt mạch cho Sở Ngọc, Sở Ngọc chỉ mới mở miệng nói thì bị Hoàng tỷ liếc mắt tức giận vì tiểu muội dám phạm tội tày đình, còn làm trái ý mình. Sở Ngọc sợ xanh mặt liền đánh trống lảng sang đổ tội cho Thần Nam ban nãy dám mạo phạm với Hoàng tỷ của nàng. Hắn ta tưởng Trưởng công chúa là vũ nữ ban nãy nên khống chế để cho sở ngọc hút nội lực. 

Sở Ngọc càng lúc càng nguy kịch, Liệt Hỏa Tiên Liên này quá mạnh, không thể chờ thêm được nữa. Trưởng công chúa bảo tiểu muội dùng Hóa Thiên Địa để hấp thụ tiên liên nhưng khổ nỗi, nội lực của nàng ta không đủ để hấp thu. Thần Nam đưa ra một ý tưởng, vừa hay lại có Trưởng công chúa ở đây, bèn kêu Sở Ngọc hút nội lực tỷ tỷ của nàng.

Khi nghe Trưởng công chúa bảo không thể cho Sở Ngọc hút nội lực của mình thì Thần đã vội vàng trách khứ là keo kiệt, thấy em gái ruột của mình sắp tiêu tan đến nơi mà không cứu. Trưởng công chúa là người tu đạo, tu luyện chân khí nên không thể hòa hợp nội lực với tiểu muội. Người thích hợp nhất ở đây chỉ có thể là Thần Nam. Thần Nam định đi xuống dưới bắt một tên võ giả nhưng cách này không ổn lắm. 

Thần Nam suy đi tính lại, dù gì mình cũng là người cho Sở Ngọc ăn tiên liên nên chấp nhận cho nàng ta hút nội lực của mình. Nhưng mà phải giao kèo trước là chỉ được hút tối đa 1/10 nội lực, hắn thấy 1/10 vẫn còn quá nhiều nên giảm xuống còn 1/20. Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, Trưởng công chúa căn dặn rằng trong lúc thi chuyển Hóa Dung Địa thì không được để ai quấy rầy. 2 người nhanh chóng khoanh chân ngồi giáp mặt nhau, đưa hai cánh tay ra trước bắt đầu thi chuyển ma pháp.

Thần Nam sợ nhưng vẫn không quên căn dặn Sở Ngọc là hút khi nào thấy đủ thì dừng lại. Đột nhiên, nội lực Thần Nam đang mất đi dần, hắn kêu Sở Ngọc ngưng lại nhưng nàng ta không thể nào dừng lại được. Trưởng công chúa không biết đã có chuyện trục trặc gì đang xảy ra, căn phòng rung chuyển dữ dội như muốn bứt móng mà bay lên trời. Đám người ở dưới đắc chí tưởng rằng mị nương đã xử lý hai người họ thành công rồi. 

Chuyện không như mong đợi, một tên giai nhân đi vào bẩm báo là mỹ nữ bị người ta đánh ngất xỉu trong phòng chứa củi. Bọn chúng sững sờ muốn tụt huyết áp không biết nữ nhân ban nãy đi lên là ai, lần này toi đời thật rồi. Nội lực của Thần Nam đang bị hút cạn dần, Trưởng công chúa bảo Sở Ngọc dừng lại nhưng nàng không thể dừng được. Đám người ở dưới bất ngờ xông lên tấn công, ma pháp của Trưởng công chúa rất mạnh, nàng yểm bùa vào mấy cột nhà, múa tay vài cái mà đã đổ sập gần hết vào người bọn chúng.

Tên chủ quán nhân cơ hội này thừa cơ lên phòng lấy Hậu Nghệ Cung, hắn không cần phải tốn nhiều sức mà cũng lấy được. May mà Đông Đông ứng phó kịp thời, nó nhảy từ trên tủ xuống đá bể mặt tên chủ quán rồi cướp lại thần binh, tên chủ quán rút dao ra, đông đông nhanh chân chạy đi.

Thần Nam bị hút nội lực nhiều như vậy cảm thấy mình phế rồi, Sở Ngọc hút mãi nhưng vẫn không thể tách ra được, bỗng một tà pháp trắng xuất hiện, nàng ta cuối cùng cũng tách ra được. Điều ngạc nhiên hơn đó là khi Thần Nam nhìn thấy tà pháp trắng thì nhận ra đó không phải nội lực của mình mà là chân khí.

–> Xem đầy đủ danh sách tóm tắt phim “Thần Mộ”