Nội dung câu chuyện phim cực kỳ huyền bí, lấy bối cảnh về thế giới thần thoại Odin có bốn châu lục, mỗi châu lục do một vị pháp sư trấn giữ. Bộ phim là truyền thuyết về lục địa Odin, nơi tồn tại 4 quốc gia có tên Thủy, Hỏa, Địa, Phong. Tình cờ một người ở đại lục Aslan thu phục được kỳ lân – thần thú nổi tiếng trong truyền thuyết.
Bắt đầu bộ phim là một thanh thiếu niên ngây ngô, chất phác tên Kỳ Linh, Kỳ Linh mồ côi cha mẹ từ nhỏ, phải sống một mình thui thủi bằng cách làm người giúp việc cho một quán ăn nhỏ trong thị trấn. Ngày hôm đó cậu ta cũng đến quán ăn làm việc như mọi ngày thì có 1 nhóm khách lạ ghé thăm. Với tính tò mò của một thanh thiếu niên, Cậu nhanh chóng tiếp cận 1 cô gái duy nhất nhóm để nói chuyện, sau một hồi cũng biết được nhóm người này là nhà hồn thuật.
Cô nói: Chúng tôi đến từ Đế Đô, tôi đi theo giúp đỡ anh trai mình bắt con hồn thú Báo băng. Hồn thú là cái hỏi chấm, Kỳ Linh hỏi lại: Hồn thú trông như thế nào?
Cô gái chưa kịp trả lời câu hỏi của cậu thì bên ngoài liên tục vang lên tiếng la hét, nhiệt độ bất ngờ hạ xuống cực nhanh, cây cối, nhà cửa, bàn ghế, lối đi… Tất cả đều đóng băng lại giống như đang sống ở nước Nga vậy.
Một anh chàng trong quán còn chưa kịp nhận ra chuyện gì thì cánh tay đã bị đóng băng lại, vài người khác xấu số không kịp chạy trốn lập tức trở thành món thịt ướp lạnh. Nhận ra mình bị tấn công bởi hồn thú mạnh mẽ, anh ta lập tức kêu gọi rút lui, nhưng chưa kịp phản ứng đã bị hoá băng tan xác. Những người sống sót khác cố gắng chạy ra ngoài nhưng đều thất bại.
Cô gái thấy vậy vội vã lao ra cửa sổ chạy đi, Sau khi chạy tới vách núi thì hết đường thoát, gặp phải đối thủ quá mạnh mẽ, cô ngay lập tức bị khống chế. Bên này Kỳ Linh chẳng biết làm như thế nào mà chạy được ra ngoài. Tuy nhiên mới chạy đi chưa được bao xa đã bị một con sư tử trắng đón đường và bị cái đuôi sắc nhọn của hồn thú đâm xuyên qua ngực bên phải. Con sư tử nhe răng lao tới và sau đó thì màn hình tối lại.
Sáng hôm sau, Kỳ Linh thức dậy, anh bàng hoàng nhận ra mình vẫn còn sống. Ngồi bên cạnh là một nam tử trung niên trẻ tên là Ngân Trần. Thấy vậy anh định quỷ không hay thần không biết rời đi, tuy nhiên người nam nhân bên cạnh đã lên tiếng. Hoá ra Ngân Trần là người đã cứu cậu, anh ta muốn đưa cậu về đế đô và còn nói cậu là sứ đồ của mình, sứ đồ là gì, sứ đồ chính là người kế thừa.
Người kế thừa, vậy anh rất giàu sao?
Không, cậu ảo tưởng bị nhiều rồi.
Sau đó người nam nhân này bắt đầu tiến hành kiểm tra năng lực chịu đựng của cậu, hành động này có vẻ rất đau đớn, cậu liên tục gào thét và nằm xuống, mà bên kia lại tỏ vẻ kinh ngạc không thể tin được.
Hóa ra Kỳ Linh đã bị con sư tử trắng đó nhập thể, cần phải ban ấn ngay lập tức. Nếu không thì hồn thú sẽ ở bên trong cơ thể quẩy phá, lúc đó cả 2 sẽ cùng nhau về chầu. Nghe tới đây thì Cậu ngoan ngoãn nghe theo lời Vương Tước của mình.
Sau đó hai người cùng nhau tập luyện khả năng cũng như tìm thấy hồn lực riêng cho mình để trở thần một Sứ Đồ mạnh nhất, giỏi nhất trong Đế Đô. Tối hôm đó, Ngân Trần nói với cậu là: Mai chúng ta sẽ khởi hành đến Hồn Chủng, cần lấy hồn khí quan trọng cho cậu. Nơi đó có rất nhiều hồn khí và chỉ mỗi Sứ Đồ có thể vào được.
Trên đường khởi hành, họ ghé vào một nơi để dừng chân nghỉ ngơi. Đêm hôm đó, Kỳ Linh vô cùng phấn khích khi nhìn qua ô cửa sổ thấy pháo hoa nổ linh đình, tiếng nhạc xập xình khơi lòng ham chơi của thanh thiếu niên mới lớn như. Cậu đã xin phép Ngân Trần đi chơi, Ngân Trần đồng ý, sau đó đưa cho một bộ trang phục của Sứ Đồ.
Kỳ Linh thay đồ và bước ra phố, cậu choáng ngợp bởi không khí lễ hội hoành tráng, trầm trồ bởi những thứ xung quanh, có thể đây là lần đầu tiên cậu trông thấy. Những cám dỗ cứ bủa vây, chào mời Kỳ Linh nhưng cậu đều từ chối. Bỗng dưng, cậu trông thấy những con thú xung quanh mình, và thế là Cậu lập tức lấy con hồn thú của mình ra khoe, hô biến nó trở nên siêu to khổng lồ. Điều này khiến đám đông tụ tập lại xung quanh thích thú, nhưng chính sự khoe khoang này lại khiến cho các Sứ Đồ khác dòm ngó, rất may là Cậu đã từ chối và leo lên lưng hồn thú rời khỏi.
Trong lúc bay lượn, Kỳ Linh mải mê quan sát xung quanh, không kịp điều khiển hồn thú nên vô tình đi lạc vào một lâu đài. Xung quanh các bức tường của lâu đài là những bức tượng thần, trung lúc đang bỡ ngỡ thì bỗng một cô gái đi ra từ bức tường trước mặt.
Cô ta cô ta chính là quận chúa U Hoa, cô nói: Chỉ có Vướng Tước và Sứ Đồ mới có thể phá vỡ được bức tường mới được vào đây. Nơi đây là thông đạo vào Hồn Chủng. Kỳ Linh đáp lại: Tôi là Sứ Đồ cấp 7. Nghe được lời này, Cô tỏ vẻ kệ cha cậu, Cô không thèm quan tâm và không nói không rằng liền rút đao định làm thịt cậu.
Trong quá trình đôi co với U Hoa, Kỳ Linh không may bị rơi vào bức tượng thần. Nơi này chính là Hồn Chủng, tại đây gặp được người khác là Liên Tuyền, theo lời Liên Tuyền nói thì hóa ra nơi đây chính là nơi cất giữ hồn khí, mỗi người chỉ có cơ hội vào bên trong 1 lần để tìm kiếm.
Ở bên ngoài, Ngân Trần bất ngờ xuất hiện, anh hỏi thăm tin tức của Kỳ Linh, đôi bên giao thủ vài chiêu, sau đó cầu xin U Hoa giúp đỡ, cảm động vì điều này, nên cô đã đồng ý.
U Hoa đi vào Hồn Chủng, tới đây thì 3 kẻ Sứ Đồ gặp nhau, bởi vì tính cách khá kiêu ngạo nên bị Liên Tuyền dạy dỗ cho một trận. Không yên tâm nhìn thấy 1 mình cô gái ở nơi hoang vắng, xung quanh còn cả đống hồn thú nữa, nên Kỳ Linh muốn đưa cô đi cùng. Sau một hồi nói chuyện thì cả 3 cùng nhau lên đường, cùng nhau vượt qua những thử thách, nguy hiểm tưởng chừng như mất mạng.
Đến ải cuối cùng chọn cách cửa thoát khỏi thế giới Hồn Chủng nhưng không may họ đã chọn sai cánh cửa khiến cho lũ quỷ kéo đến như lũ với sức mạnh yếu ớt của ba Sứ Đồ không thể đánh bại. Bỗng lúc đó nhân vật Tất Lập xuất hiện người có thiên phú đi khắp mọi nơi trên Đế Đô này đã cứu lấy họ.
Cuối cùng, Kỳ Linh được cứu và trở về với Ngân Trần. Họ cùng với các Vương Tước, Sứ Đồ đi ra đảo để tiêu diệt những kẻ Vương Tước độc ác khác. Cuộc chiến bắt đầu, các loài thú dữ xuất hiện, mặt nước đang yên lành bỗng dưng có sóng dữ cuộn trào, dựng báo một cuộc hổ chiến sắp sửa diễn ra. Ngân Trần thấy được điều đó nên đã dùng hồi khí thiên phú của mình là Vạt váy Nữ thần, tạo thành 1 vòng tròn xung quanh Kỳ Linh nhằm mục đích bảo vệ Sứ Đồ của mình.
Trước khi đi Ngân Trần còn căn dặn: Không được ra khỏi đâu. Rồi anh ta cầm hồn khí bước ra chiến đấu với các hồn thú khác bên ngoài như một vị thần. Kỳ Linh ở bên trong Vạt váy không thể chứng kiến được cảnh tượng bên ngoài và nói: Tôi có thể nộp mạng, nhưng tôi không thể nhìn anh ta chết được. Vừa nói dứt câu Kỳ Linh lao ra chiến đấu quái thú cùng với Vương Tước của mình.
Tưởng chừng thế trận đã kết thúc, nhưng không, trận chiến càng lúc càng lớn mạnh hơn nữa. Nghe theo lời Bạch Ngân Tế Ti ra lệnh truy bắt Vương Tước phản quốc nên Ngân Trần đã quyết định tham chiến bỏ lại Sứ Đồ Kỳ Linh ở phía sau. Trong quá trình tham chiến, bởi vì anh luôn tránh xa những tranh đấu về quyền lực, tránh xa những khát vọng về hồn lực nên Ngân Trần đã quyết định cứu lấy Vương Tước và hỏi lý do tại sao họ lại phản bội.
Vương Tước kể lại sự thật câu chuyện: Cô và anh trai của mình đã tự tập luyện để khống chế những hồn thú, trong khi tập luyện họ gặp được một thanh thiếu niên được cho là phản quốc. Kể từ hôm đó, cô và anh trai đều bị các Vương Tước và lẫn Sứ Đồ truy sát.
Sau khi nghe câu chuyện đó khiến cho Ngân Trần bồi hồi nhớ lại Vương Tước của mình là Gilgamesh. Năm xưa cũng bị tình nghi là phản quốc bị các Vương Tước và Sứ Đồ khác tấn công truy sát, cuối cùng bị chôn vùi xuống biển. Mãi mãi về sau này Ngân Trần không gặp lại Vương Tước của mình được nữa.
Còn về Ngân Trần anh luôn tránh xa những tranh đấu về quyền lực, tránh xa những khát vọng về hồn lực vì muốn gặp lại Vương Tước của mình là Gilgamesh.
Bộ phim cũng kết thúc với một cái kết mở. Tâm tư của Kỳ Linh luôn luôn lúc nào cũng đặt về phía Vương Tước của mình, luôn mong muốn một ngày nào đó anh ấy có thể trở về. Bởi vì mối quan hệ Vương Tước và Sứ Đồ không thể tách rời bởi họ có cùng hồn mạch với nhau. Sứ Đồ luôn luôn trung thành với Vương Tước. Vương Tước mới được sinh ra, Vương Tước cũ chết đi. Nó theo một chu trình tuần hoàn đó và cứ lặp đi lặp lại, đến cuối cùng chỉ còn sự trung thành và tình cảm giữa họ dành cho nhau là vĩnh hằng.
Bộ phim như tả thật về xã hội loài người, mỗi con người mang cho mình một sứ mệnh cao quý, người thì im hơi lặng tiếng, người thì mang trong mình những hy sinh cao cả tạo được tiếng vang cho đời. Cũng giống như loài người luôn vì hư danh, tiền bạc, quyền lực, công bằng mà giết hại, hủy diệt lẫn nhau. Con người vì muốn đứng trên đỉnh cao của vinh quang, để cho người đời về sau nhắc tên mình mà trở thành thể xác lạnh lẽo và tàn ác.