Linh Kiếm Tôn – Cấp Bậc Tu Luyện

Cấp bậc tu luyện: Tôi thể -> Tụ linh -> Địa linh -> Thiên linh -> Âm dương -> Niết Bàn -> Võ Hoàng (Mỗi giai đoạn được phân thành cửu trọng) -> Đế Tôn (Thiên địa chi lực ) >- Thiên Đế ( Một phương Thế Giới chi lực / Lục kiếp trở lên Đế tôn ) -> Thiên Tôn (Ba ngàn Thế Giới chi lực / tu luyện một đạo đạt tới cảnh giới tối cao, ví dụ như: Kiếm đạo) -> Tiếp theo là Tổ cảnh -> Thánh Cảnh -> Đạo cảnh.

Cảnh giới cơ sở phân như sau: Tôi thể, tụ linh, địa linh, thiên linh, âm dương, Niết Bàn, Võ Hoàng, Võ Hoàng cảnh giới trở lên là nhất cảnh giới, xưng là Đế Cảnh. Mà phía trên Đế Tôn có các nhánh là: Cửu Kiếp Đế Tôn và Thiên Đế cảnh.

Nếu như Đế Tôn nhận được Thiên Đạo chứng nhận thì có thể trở thành Thiên Đế và trở thành chúa tể một phương thế giới. Ngoài ra Thiên Đế cũng có phân chia là Chân Đế và Nguỵ Đế. Một phương thế giới có thể là một tinh cầu, chúa tể có sinh mệnh tinh cầu là chân đế, không có chính là ngụy đế. Chân đế có thể tiếp tục nhận được những tinh cầu khác chứng nhận Thiên Đạo, ngụy đế chỉ có thể trở thành chúa tể của Tử Tinh (tinh cầu đã chết) và không thể cai trị hành tinh sống. Sau khi trở thành Đế Tôn cần phải độ qua hết thảy 9 lần thiên kiếp.

Làm thế nào để phân biệt giữa Đế Cảnh cùng Đế Tôn? Cửu Kiếp Đế Tôn sau khi vượt qua Cửu Kiếp đạt tới bất diệt bất tử cảnh giới, thì tương đương Thiên Đế cảnh. gặp phải Tổ cảnh cao thủ cũng có lực đánh một trận, thậm trí còn mạnh hơn. Thiên Đế cảnh có thể nắm giữ sức mạnh của thế giới, mà thực lực của Thiên Đế cảnh thì lại tỷ lệ thuận với số lượng thế giới nắm giữ. Nắm giữ càng nhiều, thực lực càng mạnh, nhiều nhất đạt tới ba ngàn thế giới. Thiên Đế cảnh nắm giữ ba ngàn thế giới, liền có thể đạt đến “Thiên Tôn cảnh” , khuyết điểm là không thể rời đi phạm vi của ba ngàn thế giới đó, nếu không không cách nào điều động thế giới sức mạnh.

Bên trên Đế Tôn cùng Thiên Đế chính là Tổ cảnh, muốn đạt tới “Tổ cảnh ” Điều kiện là luyện thành hỗn độn nguyên thần (Trước tiên có Nguyên Anh, về sau kết thành nguyên thần, cuối cùng luyện thành hỗn độn nguyên thần). Cái gọi là hỗn độn nguyên thần bất quá là có ngũ hành chi lực nguyên thần, nhưng mà bản thể nhục thân, hoặc là pháp thân có chuyên dụng thuộc tính cùng độ phù hợp. Tổ cảnh phân chia tỉ mỉ là hai cái cảnh giới, Tổ cảnh, Tổ cảnh cao thủ.

1.Tổ cảnh: Không cách nào điều động tất cả năng lực sức mạnh, mà chỉ có thể sử dụng một số bộ phận thủ đoạn, có thể hiểu là nửa bước Tổ cảnh.

2.Tổ cảnh cao thủ: Đây là cảnh giới thứ hai, cần pháp lực khổng lồ cấp Hỗn Nguyên mới có thể chân chính trở thành Tổ cảnh, có thể điều động tất cả năng lực thủ đoạn của Tổ cảnh.

Tiếp đến là Thánh Cảnh, sức mạnh hoàn toàn vượt xa Tổ cảnh, pháp lực đạt đến vô lượng cấp, và cũng có ngàn vạn hộ pháp.

Trên Thánh Cảnh là cảnh giới cao hơn, được xưng là “Đạo Cảnh ”, đây là cảnh giới tối cao mà tất cả các đại năng Tổ Cảnh theo đuổi. Ngay cả Hoang Cổ Thiên Đạo cùng Đại Địa Mẫu Thần cũng không ngoại lệ. Trong Linh Kiếm Tôn, cảnh giới cao nhất của Sở Hành Vân đạt tới Đạo Cảnh, và liệu rằng còn cảnh giới cao hơn hay không thì vẫn cần tác giả viết tiếp mới biết được.

Võ học cùng cấp bậc công pháp: Nhân – Linh – Thánh – Thiên – Tạo Hoá.

Đẳng cấp Vật phẩm: Linh khí – Bảo khí – Pháp khí – Vương khí – Hoàng khí – Đế binh – Thiên binh.

Đẳng Cấp Võ Linh: Nhất Phẩm đến Cửu Phẩm (Cao nhất chín chín tám mươi mốt đạo văn, cao nhất là chín phẩy chín (9,9) phẩm – Đại Quy Chân Vũ linh).

Linh khí thân hòa độ: Nhất Phẩm đến Cửu Phẩm.