Tóm Tắt Phim : Bạch Xà – Duyên Khởi

Xà yêu Tiểu Bạch trải qua năm trăm năm tu luyện, nhưng vừa đến thời khắc sống còn liền không cách nào đột phá, mắt thấy đắc đạo thành tiên không thành, Cô vô cùng đau đớn, cho rằng bản thân còn thiếu sót điều gì đó, nhưng là điều gì thì Cô vẫn không cách nào giải thích. thấy tỷ tỷ mình buồn bã vì không tu luyện thành công nên Tiểu Thanh đã tặng cho chị mình chiếc trâm ngọc cài tóc, vật bất ly thân của cô, Tiểu Bạch cầm lấy Cây Trâm nắm chặt, bất ngờ một luồng khí sáng hiện ra.

Vào thời cuối nhà Đường, thiên hạ loạn lạc, yêu ma hoành hành, triều đình vô cùng tức giận nên đã hạ lệnh cho quốc sư điều tra xử lý, quốc sư ra lệnh khắp nơi truy bắt xà yêu, dùng cái này để tu luyện đạo pháp.

Tiểu Bạch phụng lệnh xà yêu nữ vương tới hành thích quốc sư, Cô cải trang lẻn vào hạm đội quốc sư. Mặc dù thành công đi vào trong nhưng kế hoạch ám sát lại thất bại và bị thiếp thân thị vệ ngăn cản, đôi bên giao thủ vai hiệp, Cô bị đánh rơi xuống nước, thân thể bị trôi dạt tới một cái thôn nhỏ.

Sau khi tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trong ngôi nhà của một bà cụ, người phụ nữ hỏi thăm về gia thế, cũng như tên gì? Nhà ở đâu? nhưng Cô hầu như còn không nhớ bất kỳ thứ gì. Bà lão nói rằng A Tuyên là người đã cứu cô trở về. Sau đó tiếp tục giới thiệu về ngôi làng, nơi đây có tên bộ xà thôn, địa thế hiểm trở, quái vật thường xuất hiện.

Lúc này, một Cậu thanh niên thân hình khỏe mạnh xuất hiện, hắn chính là a tuyên. Thôn dân chế giễu hắn lại đào được một đống thảo dược. Nhưng mà a tuyên cảm thấy thuốc có thể cứu người, hái thuốc cũng là chuyện rất tốt.

A Tuyên tới hỏi thăm, anh chàng hứa sẽ giúp tìm lại ký ức bằng cách đưa cô đến nơi đã tìm thấy Cô để tìm thêm manh mối.

Ngày hôm sau họ lên đường tới con suối, trên đường đi cô thắc mắc tại sao họ lại bắt nhiều rắn. A Tuyên giải thích do năm nay loạn lạc thuế ngày càng cao nên quân sư ra lệnh, bắt càng nhiều thì sẽ được miễn thuế, họ chỉ làm theo nhưng không biết lý do là gì. Trong lúc gần đi tới, con chó tên Đỗ Đậu không may trượt chân ngã xuống vực, thấy vậy, Bạch Xà liền ngay lập tức sử dụng dây lụa của mình cứu lên, tới đây thì Cô cũng ngạc nhiên, tự dưng mình lại biết pháp thuật, mà con chó thấy vậy sợ hãi rồi tự trở về nhà bỏ lại hai người. Nhìn dòng suối chảy, 1 đoạn ký ức mơ hồ hiện ra trong tâm trí cô, sau khi nhìn thấy vòng quay bát quái thì cậu chuyện hôm qua ám sát quân sư cũng hiện lên chập chờn.

A Tuyên trong lúc vô tình bị đánh rơi xuống đã dùng cây dù của mình bay lên, nhận ra mình có thể dùng nó để bay lượn, cậu liền cầm tay bạch xà kéo cô cùng đi theo, cả hai người bay ra bên ngoài. Trong lúc bay qua rừng cây thì bất ngờ bị đám rắn tấn công. Vì bảo vệ A Tuyên nên cô đã đánh một con rắn ngất xỉu. Chiếc dù mất thăng bằng, Cậu suýt rơi xuống vách núi, may mắn cầm được 1 trâm ngọc. Sau khi chạm vào châm ngọc thì thân thể bạch xà tự nhiên không tự chủ được lơ lửng và rơi xuống ngất đi. Thấy vậy A Tuyên cũng nhảy xuống tìm kiếm. Trong lúc tìm kiếm, Cậu phát hiện ra Cô đang bị hai tên binh lính của Quốc Sư ở ngay bên cạnh, thông qua lời nói của bọn họ, cậu biết được Cô chính là người mà quốc sư đang truy bắt.

Hai tên lính muốn bắt Bạch Xà, nhưng A Tuyên kịp thời ngăn cản, và đưa cô trở về. Chẳng biết trải qua bao lâu, Tiểu Bạch tỉnh lại, Cô mơ hồ cảm giác được bản thân mình có liên quan tới chiếc châm ngọc này. Đồng thời cả hai cũng phát hiện ra phía trên có khắc ghi hai chữ “Bảo Thanh”. nhờ vào sự hiểu biết của mình, cậu biết được bảo thanh chính là “Bảo Thanh Phường”, một nơi chế tạo trang sức nằm trong rừng. Đúng lúc này đám lính quốc sư đuổi tới thôn, thấy vậy hai người lập tức rời đi. Tên cầm đầu đám lính được dân làng xưng đạo trưởng. Người dân bên dưới rối rít quỳ lạy, Hắn ngồi trên yêu thú của mình, lấy ra cây dù của A Tuyên để hỏi thăm, và cũng hỏi về tung tích của Bạch Xà. Hắn lấy đứa con nhỏ của một gia đình ra uy hiếp, buộc người chồng phải nói.

Biết được tin tức Tiểu Bạch từng xuất hiện và đi cùng A Tuyên, tên đạo trưởng cho người lúc soát.

Ở nơi khác, 1 gã rắn được coi là thám tử đã trở về. Gã kể lại toàn bộ sự việc, bao gồm chuyện bị Tiểu Bạch đánh trọng thương hay quân đội của Quốc Sư đang đi tới đây. Nghe được những lời này, cả đám xà nhân tộc tức giận cho rằng Cô là kẻ phản bội, nhưng Tiểu Thanh lập tức đứng ra thanh minh cho tỷ tỷ mình. Xin phép sư phụ ban cho 1 loại độc, lấy tính mạng của mình ra để làm chữ tín, nếu trong vòng 3 ngày không dẫn được người trở về thì sẽ bị phát tác chết.

Bên này, gã đạo trưởng sử dụng một thủ đoạn hô biến cái bánh bao đang ăn dở của A Tuyên thành một con dơi truy tìm vị trí, gã đạo trưởng cho người quay về bẩm báo để sư phụ hắn đi tới đây.

Cùng lúc này, Tiểu Bạch và A Tuyên đang ở trên một chiếc thuyền, Cô lúc nào cũng suy nghĩ về thân thế mình, A Tuyên thấy vậy liền tới bên an ủi, sau đó hát một bài hát mà mình có thể đưa ra cảm nhận là không hay chút nào. Nhưng Tiểu Bạch thì lại khác, cô lại khen hay mới lạ, ” cho dù phù sinh chỉ như giấc mộng, nhưng có được những lúc như thế này thật tốt”.

Nghe được lời khích lệ, A Tuyên mặt mày hớn hở, nếu cô thích thì ta sẽ chỉ cho cô hát. Hai người vui vẻ cùng nhau cất tiếng. Tiểu Bạch mỉm cười vui vẻ, nhưng trong lúc nhất thời, Cô thắc mắc tự hỏi về lai lịch của mình, rốt cục là người hay là yêu. Là người hay yêu liệu có quan trọng không? A Tuyên cố gắng an ủi và ôm chú chó trêu đùa, thấy vậy Tiểu Bạch hóa phép khiến con chó nói chuyện, sau khi thốt thành tiếng người thì nó vô cùng ngạc nhiên.

Có 1 câu nói , niềm vui thì ít mà nỗi buồn thì nhiều. Đúng là như vậy, khoảnh khác hai người vui vẻ không bao lâu thì bất ngờ bị cắt ngang, chiếc thuyền bắt đầu đi vào dòng nước chảy siết và lao nhanh về phía trước. Đúng lúc này phía trước xuất hiện một chiếc thuyền, sau khi tiến lại gần thì mặt nước tự nhiên im lặng lạ thường. Kẻ đứng trên thuyền đối diện nói 1 câu chào hỏi rồi bắt đầu động thủ chứ không động khẩu, hóa ra hắn chính là tên thuộc hạ được cử đi trước đó. Hắn biến hình rồi chủ động ra chiêu trước, A Tuyên cố gắng ngăn cản nhưng không được, thậm trí còn rơi vào thế nguy hiểm. Nhận thấy người thanh niên trước mặt sắp trở thành món thịt sống KFC nên Tiêu Bạch bất chấp dùng hết sức mạnh nhằm chém đối phương thành nhiều mảnh. Mặc dù thành công giết địch nhưng hành động này của cô đã khiến cho thân phận mình triệt để bị bại lộ, cô dần quay trở lại hình dạng người và ngất đi, mà nhiệt độ thân thể cũng giảm mạnh.

A Tuyên đưa Cô vào trú trong một tòa tháp. Tại bên trong, thân thể Tiểu Bạch bắt đầu tỏa ra khí lạnh, có thể đóng băng mọi thứ xung quanh, mặc dù đã nhóm lửa sưởi ấm nhưng đừng để bị đánh lừa, đám lửa này không thể ấm bằng thân thể người, cho nên A Tuyên quyết định ôm lấy Tiểu Bạch, lấy thân mình sưởi ấm. Nhìn thấy hành động này, chú chó bên cạnh liên tục khuyên ngăn rời đi. Nhưng ý đã quyết, thuyết phục thêm cũng vô ích, Đỗ Đậu đành phải bất lực ngao ngán ngáp ngắn ngáp dài chấp nhận.

Sáng hôm sau, Tiểu Bạch tỉnh lại trước, Cô bàng hoàng, mà Đỗ Đậu thì lại còn bàng hoàng hơn, nó rối rít giải thích, sợ rằng Tiểu Bạch sẽ biến mình thành món thịt tươi sống. Nhìn vào A Tuyên đang ngủ say, có lẽ tâm trạng cô đang cào xé. Cô biết thân thế mình đã bị lộ, cô nhắc lại vấn đề này lần nữa với A Tuyên, Nhưng A Tuyên tỏ vẻ không quan tâm. “Phải thì phải thôi, thế gian biết bao nhiêu kẻ xấu mọc hai chân, mọc thêm cái đuôi thì có làm sao”.

Sau đó hai người tiếp tục lên đường, trên đường đi còn nắm tay nhau, khiến cho Đỗ Đậu nhìn thấy ngứa mắt, nơi đây còn có 1 con chó đó. Lúc này con dơi đuổi tới bay vào người cậu, cậu hoàn toàn không biết chuyện gì.

Cuối cùng thì họ cũng đi tới Bảo Thanh Phường, người đứng đầu bảo thanh phường là một cô gái hồ ly. Thông qua lời giới thiệu, ta biết được nơi đây chính là 1 xưởng chế tạo pháp bảo của Yêu Quái. Hai người hỏi thăm về lai lịch của Cây Châm. cây trâm này vốn thuộc về một chủ nhân khác, trước đó không lâu Tiểu Bạch từng tới cải tạo 1 lần để bản thân có thể sử dụng, cải tạo như vậy có thể sẽ gây ra tác dụng phụ. Mặc dù nó không tầm thường, nhưng tác dụng của nó có thể khiến người sử dụng mất trí nhớ, đây chính là đạo trời, có được ắt có mất.

Tiếp tục hỏi về lai lịch của chủ nhân cũ, bà chủ gật đầu đồng ý và đưa cho một cái vảy rắn to hơn bàn tay người.

Trên đường đi, cả hai đụng độ phải Tiểu Thanh. Tiểu Thanh nhìn thấy hai người thân mật liền muốn giết chết A Tuyên, nhưng Tiểu Bạch ở bên cạnh đã ngăn cản, cả hai tiếp nhau một chưởng. tới đây thì Tiểu Bạch bắt đầu nhớ lại bản thân mình là ai. Cô kể lại mọi chuyện cho Tiểu Thanh nghe.

Tiểu Thanh giải thích lý do tại sao Quốc Sư lại bắt rắn, hóa ra hắn ta đang tu luyện một môn công pháp gọi là thái âm chân công, có cùng nguồn gốc với tộc rắn, cho nên cần lấy tinh hoa của bọn họ để tu luyện. Chính sự độc ác của tên quốc sư này đã khiến Tiểu Thanh vô cùng căm hận con người, thậm trí muốn ra tay với A Tuyên. Trong lúc ra tay tra hỏi A Tuyên thì vô tình khiến cho con dơi bay ra ngoài. Con dơi này chính là pháp lực của tên đạo sĩ biến thành, do đó Tiểu Thanh lại càng thêm nghi ngờ.

Cô ta trách cứ tiểu Bạch quên đi lời sư phụ dạy bảo, sư phụ bảo con người là kẻ địch giảo hoạt, cho nên nhất định muốn giết chết người bắt rắn này. Nhưng Tiểu Bạch phủ nhận, không phải cô quên lời sư phụ dặn dò, chỉ là Cô từ đầu tới cuối đều chứng kiến qua, đều tận mắt thấy con người thật của A Tuyên, Cô kết luận rằng Cậu không phải người xấu. Đôi bên nói chuyện không thành nên đành phải lấy ra thực lực để trao đổi.

Trong lúc đánh nhau vô tình mở ra mật đạo dưới đất, tại đây tiểu Bạch đột nhiên hồi tưởng lại toàn bộ sự tình, từ lúc nhận được mệnh lệnh ám sát quốc sư đến khi được a tuyên cứu giúp, Cô cảm thán, chẳng lẽ Yêu Quái sinh ra chính là muốn bị đuổi tận giết tuyệt, a tuyên thấy thế liền an ủi. Bất luận ra sao cũng đều có ta đây, nghe được lời này, trái tim Tiểu Bạch liền cảm tháy ấm áp, cô lao đến. hai người ôm nhau vui vẻ.

Lợi dụng việc từng học qua bát quái ngũ hành nên hai người thành công rời đi. Ra tới bên ngoài, Tiểu Bạch bắt đầu thay đổi thái độ, có lẽ cô đã nghĩ thông, cô đồng ý quay trở về. cô minh bạch chuyện người và yêu khác đường, Cô muốn cưỡng chế A Tuyên dời đi và khuyên giải, có câu nói, Thiên Đạo Vô Tình, người và yêu khó mà cùng tồn tại, có rất nhiều việc không muốn nhưng lại không thể không làm, có một số việc vẫn là nên quên. Đáp lại lời thẳng thắn này, A Tuyên chốt lại 1 câu “ta sẽ trở lại, chờ ta”. Sau đó rời đi.

Tiểu Thanh cảm thán, hai người đã ở chung được trăm năm, tình cảm thâm hậu, như vậy làm sao A Tuyên có thể so sánh được. Nhưng tiểu Bạch vẫn nhớ mãi không quên, Cô cho rằng đây là hai loại tình cảm hoàn toàn khác biệt. Tiểu Thanh lại lần nữa cảm khái nói, tu luyện là chuyện không dễ, hy vọng tiểu Bạch trân quý nó. Lại nói, nếu như nàng lộ ra nguyên hình, vậy thì có chắn hắn sẽ tiếp tục quan tâm Cô.

Nơi khác, A Tuyên lần nữa đi tới Bảo Thanh Phường để tìm cách giúp hai người có thể bên nhau. Tiểu hồ ly đã từng trải qua tuổi nhỏ, trải qua tình cảm tiếc nuối. Thế là cô nàng đề nghị a tuyên biến thành yêu, đổi lại sẽ bị hút đi tinh khí, hơn nữa chỉ là một tiểu yêu rất yếu, không có pháp lực. Càng nguy hiểm hơn chính là sẽ bị người đuổi giết, bị đạo sĩ truy sát, hay bị cả yêu quái khác làm thịt. Mặc dù biết chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn tới tương lại mình, nhưng ý đã quyết, vì để có tư cách ở cùng với Tiểu Bạch nên A Tuyên không ngần ngại đáp ứng. Đôi bên thành giao và quá trình biến đổi bắt đầu.

Cùng lúc này, tên đạo sĩ đã đuổi tới nơi hai tỷ muội tiểu bạch, 3 người quần chiến 1 hồi, mặc dù lấy 1 địch 2 nhưng gã lại có thể khống chế cứng hai tỷ muội, gã dùng thiên la địa võng bao vây cả hai. Tuy nhiên điều hắn không ngờ tới đó là cướp đi cây trâm ngọc, lợi dụng điều này tiểu bạch đã hút hết tu vi của gã đạo sĩ.

Sau khi tỉnh lại, A Tuyên nhận ra mình đã thành yêu, đăng sau còn có 1 cái đuôi, chỉ là đuôi này lại là đuôi của Đỗ Đậu chuyển sang, Cậu ngạc nhiên với độ linh hoạt của mình và hí hửng chạy về tìm Tiểu Bạch. Nhưng khi về tới liền nhận ra mọi thứ trước mắt đã thành đống đổ nát.

Lúc này Tiểu Bạch biến thành cự mãng, Cô phá hủy Vĩnh Châu thành. Tiểu Thanh xuất hiện khuyên Cậu nên dẹp ý định hai người ở chung đi, cậu lúc trước coi trọng Tiểu Bạch là vì sắc đẹp của nàng, nhưng giờ đây nàng đã biến thành bộ dáng đáng sợ như vậy, liệu A Tuyên còn có tình cảm nữa không. Đối mặt với câu hỏi này, A Tuyên đã không trả lời, mà trực tiếp hỏi vị trí tiếp theo, vị trí tiếp theo nàng đi tới chính là bộ xà thôn, Tiểu Bạch muốn tới đó tính sổ với Quốc Sư. Điều này có nghĩa là Bộ Xà Thôn sắp phải đối mặt với tai hoạ ngập đầu.

Xà yêu thám tử cáo tri nữ vương rằng quốc sư sắp tới, hơn nữa còn thế trùng trùng điệp điệp. Nữ vương tính toán, chẳng lẽ ông ta đã biết chỗ ẩn thân của mình, nhất định là tiểu bạch đã làm phản, nếu cứ ở đây ngồi chờ chết, không bằng giết ra ngoài may ra còn có một chút hi vọng sống, thế là cả đám nhất quyết ra ngoài tử chiến.

A tuyên trở lại làng của mình khuyên các dân làng mau chạy trốn, nhưng không ai nghe. Trong lúc còn đang thuyết phục thì bất ngờ bị khống chế. Lão Quốc Sư đã đi tới và chính hắn là người đã xuất thủ khiến Cậu bại lộ thân phận. Sau đó Quốc sư khinh miệt tự nói, một đầu cự mãng có gì phải sợ hãi, thậm trí tỏ ra rất hứng thú. có chút ý tứ.

A tuyên thuyết phục mọi người đi không được, thế là cậu tỏ ý muốn ngăn cản Tiểu Bạch, Cậu chạy tới trước mặt cố gắng giải thích, sau đó để lộ cái đuôi và bắt đầu một bài thuyết trình…mà các fuck boy vẫn hay sử dụng.

Dưới sự khuyên nhủ của A Tuyên, Tiểu Bạch dần bình tĩnh lại, nhưng lúc này quốc sư đã xuất thủ. Hóa ra hắn sớm đã bố trí xuống thiên la địa võng, hắn chỉ muốn A Tuyên câu giờ mà thôi. Hắn ấn Tiểu Bạch xuống đất, Tiểu Thanh chạy đến cứu nhưng kết cục vẫn là không thể làm gì được.

Trận pháp này có khả năng thôn phệ, cả 3 người lúc này đã như cá nằm trên thớt, nguyên khí tan hết, hồn phi phách tán không có kiếp sau. Quốc sư muốn đem công lực để cho hắn sử dụng, nhằm lấy được phép trường sinh. Tiểu Thanh nhân cơ hội, cô muốn dùng độc trên người mình đầu chết quốc sư. Tiếc rằng quốc sư đã đem độc bức ra bên ngoài cơ thể, sau đó còn đùa cợt, những thứ này bất quá chỉ là điêu trùng tiểu kỹ.

Lúc nguy cấp, Xà Yêu Nữ Vương cũng chạy tới, bà dùng châm ngọc đâm vào người quốc sư. Nhưng điều này đối với quốc sư vẫn không chưa phải vấn đề. Hắn làm phép huyễn hóa đám hạc giấy của mình thành 1 con cự hạc siêu to khổng lồ tấn công Tiểu Bạch cùng Xà Yêu Nữ Vương. Hắn thành công khống chế hai người, chỉ là trong lúc tập chung làm việc thì bị Tiểu Thanh dùng châm ngọc đâm sau lưng. Nhân cơ hội này, Xà Yêu Nữ Vương đã ra tay hút cạn tu vi của gã. Giải quyết xong quốc sư, bà cho đám người của mình tới hạ sát thôn dân trong thôn, thấy vậy A Tuyên vội vàng chạy tới cứu.

Sau khi hấp thu thực lực, Xà Yêu Nữ Vương đã thay đổi thái độ, bà cũng muốn được trường sinh như lão quốc sư. Và thế là Nữ Vương đem tất cả tu vi của xà yêu hút lại, trước đó bà đã đã đem pháp lực của mình truyền cho bọn chúng, bây giờ đã tới lúc đòi lại. Hút xong, thân hình nữ vương lập tức biến lớn, trông hầm hố hơn Tiểu Bạch, nhìn hai người hoàn toàn khác xa nhau, chỉ nhìn thôi, chưa cần đánh cũng đoán được là ai sẽ thắng. Và kết quả đúng là như vậy, Tiểu Bạch yếu ớt chống cự, sau đó cũng bị hút đi toàn bộ pháp lực khiến thân thể quay trở lại bộ dáng con người. Trong khoảnh khắc này, A Tuyên vô tình làm cho 1 tấm bùa rơi lên mặt lão quốc sư.

Trước khi Tiểu Bạch trở thành món thịt sống thì Cậu đã kịp thời khôi phục lại trấn yêu trận. Thân thể của Xà Yêu Nữ Vương bị đóng băng lại, A Tuyên chạy tới cứu Tiểu Bạch nhưng chưa kịp thoát ra ngoài thì đã bị 1 kết giới ngăn cản. Lão quốc sư trước khi chết đã tung ra một kích trí mạng. Mọi thứ xung quanh bắt đầu hỗn loạn, không khí xung quanh dần đóng băng lại. A Tuyên tìm thấy đường thoát ra ngoài. Nhưng uy lực của trấn ma trận quá lớn, bản thân cậu mặc dù là Yêu, tuy nhiên thực lực lại không quá mạnh mẽ, cho nên không thể ra ngoài được, hai người không thể làm gì khác hơn là cố thủ tại đỉnh núi chờ đợi cứu viện.

Đám dân trong thôn tranh cãi nhau 1 hồi, nên cứu hay không cứu. Cuối cùng thì họ cũng đồng ý cứu người.

Lúc này, A Tuyên và Tiểu Bạch ở bên trong ôn lại những kỷ niệm. nhân sinh vô thường, khổ nhiều sướng ít, chỉ cần nhớ kỹ những thời khắc tốt đẹp là được rồi. Thật sự thì đây là một cảnh rất cảm động.

Rất nhanh sau đó, Tiểu Bạch dần dần mất đi ý thức, về sau nghe được có người đang phá trận khiến nàng tỉnh lại, nàng vội vàng nói cho a tuyên, nhưng A Tuyên lúc này đã trở thành món thịt đông lạnh. Tiểu Bạch ôm lấy a tuyên, nàng nói rằng cậu đã đáp ứng dẫn mình ra ngoài, còn muốn đi rất nhiều rất nhiều chỗ. Thế nhưng thân thể cậu lúc này không tự chủ được bay lên cao, hồn phách cũng từ từ bị cuốn lên. Tiểu Bạch cố gắng sử dụng 10 thành công lực, dùng ngọc trâm để lưu lại nguyên thần của A Tuyên.

Thôn dân cuối cùng phá xong trận, nhưng mọi thứ lúc này đã tan hoang, chiến trường đã xong và không còn ai nữa. Tới đây thì khung cảnh bị thay đổi, hóa ra những gì xuất hiện đầu phim chính lại chính là phần kết cho bộ phim này, Tất cả những chuyện vừa xảy ra chỉ là những ký ức được lưu lại, như vậy thì những chuyện vừa xảy ra trước đó chỉ là quá khứ 500 trước của Tiểu bạch.

Tiểu Bạch đã mất năm trăm năm tu vi, nàng bị đánh trở về nguyên hình, sau đó đem tất cả ký ức cất kín tại bên trong cây trâm. Trải qua 500 trùng tu, nàng rốt cuộc cũng lần nữa mở ra đoạn hồi ức này. Sau đó nàng quyết định đi tới thế gian tìm kiếm A Tuyên. Bởi vì Cậu lúc này đã chuyển thế thành 1 người khác. Cảnh cuối phim, Tiểu Bạch vô tình làm rơi cây trâm, 1 cậu thanh niên vô tình nhặt được, và cầm nó tới làm quen. Cậu nói rằng bản thân mình hình như từng quen biết cô, chi là không còn nhớ điều gì cả, Có lẽ đây là một khởi đầu mới và bộ phim khép lại bằng cái kết thúc mở.