Đây là tóm tắt cốt truyện phim hoạt hình Thế Giới Hoàn Mỹ.
Trong phần trước, Thạch Hạo đã thành công thông qua khảo nghiệm của Liễu Thần đó là nhấc đỉnh 10 vạn cân. Từ đó Liễu Thần sẽ giúp cậu mở ra linh thức. Mở đầu tập phim kế tiếp là những hình ảnh của quá khứ. Năm đó tổ phụ Thạch Trung Thiên vì chuẩn bị tẩy lễ chân nguyên cho Thạch Hạo đã giết 1 con Tỳ Hưu con, dẫn tới tỳ Hưu mẹ một đường truy sát không bỏ. Từ đây sống chết không rõ. Cha mẹ cậu sau khi biết tin liền chuẩn bị tiến về Bách Tộc chiến trường tìm kiếm tung tích.
Nơi này là Vũ Vương Phủ, đây là Thạch Hạo năm đó, đây là đại nương, đây là mẫu thân, còn người này là phụ thân tên Tử Lăng, người này Tứ thái gia. Lúc này mẫu thân cùng phụ thân cậu đang chuẩn bị lên đường tìm cha mình. Vì Thạch hạo còn nhỏ nên đành phải để lại cho các trưởng bối trông coi.
Nhìn thấy 2 người rời đi, Thạch hạo đau buồn chạy theo khóc nức nở. Cậu nhóc này là con của đại nương tên Thạch Nhị và là sư huynh của Thạch Hạo. Trời sinh có 2 cái đồng tử ở mắt, gọi là Trọng đồng. Trong lúc dùng trọng đồng quan sát, cậu ta phát hiện trong cơ thể Thạch Hạo có một khối xương, phù văn phức tạp, ảo diệu khó dò. Nghe vậy, đại nương liền nhận ra đây là chí tôn cốt. Ngay lập tức nàng ta liền nổi lòng tham, chuyện này tuyệt đối đừng nói cho ai biết.
Vì đi tìm Thạch Trung Thiên, mẫu thân cùng phụ thân cậu đã đi khắp nơi tìm kiếm mấy tháng trời, nhưng kết quả vẫn là không có tung tích. Về phần Đại Nương, trong suốt khoảng thời gian Tử Lăng cùng nương tử mình không có ở nhà đã âm thầm lên kế hoạch cướp đoạt chí tôn cốt. Thạch hạo vì non nớt nên chỉ cần dùng 1 chút thủ đoạn đã mắc câu.
Nơi này là 1 thạch thất, Thạch Hạo sau khi bị dụ dỗ vào bên trong liền lập tức bị không chế. Thì ra Đại Nương đang muốn tháo lấy chí tôn cốt rồi gán ghép vào người con trai mình. Tưởng rằng mọi thứ có thể trót lọt, quỷ không hay thần không biết, nhưng không ngờ A Man trong lúc vô tình đi qua lại nhìn thấy toàn bộ. Nàng ta lập tức chạy đi báo tin.
Tuy nhiên trước khi Tứ Thái gia chạy đến thì quá trình gán gép đã thành công. Thạch Hạo vì mất đi Chí Tôn cốt, công thêm thân thể suy nhược nên bị biến thành bộ dạng trẻ sơ sinh.
Hành động cướp đoạt chí tôn cốt này tuy là độc ác, nhưng nội bộ trong tộc lại phân chia, 1 bên là tứ thái gia, còn bên đối lập là của Thạch Uyên. Tứ thái gia muốn ngay lập tức đem 2 mẹ con Thạch Nghị ra xử tử. Thạch Uyên lập tức ngăn lại, Bây giờ chí tôn cốt đã hòa làm 1 thể với Thạch Nghị, ván đã đóng thuyền rồi. Hơn nữa cơ thể Thạch Hạo lại suy yếu không thể bồi dưỡng chí tôn cốt.
Cả 2 phía cứ như vậy cãi nhau kịch liệt, dù sao tình hình hiện tạo vẫn là Thạch Nghị có được có được tiềm chất của thượng cổ thánh nhân, tương lại nhất định đứng trên vạn tộc. Đây là lợi ích của gia tộc, lão tổ sau khi suy nghĩ cũng đồng ý. Thạch Hạo đã không thể tiếp nạp chí tôn cốt được nữa, nhưng chí tôn cốt của Thạch tộc tuyệt đối không thể bởi vậy mà biến mất được. Trước mắt chỉ có thể bù đắp cho Thạch Hạo. Kết quả này hiển nhiên là vô cùng thiên vị, nếu như đã không còn có cơ hội trở thành cường giả sẽ ngay lập tức bị vứt bỏ, tuy nói là sẽ bù đắp, nhưng sớm muộn cũng bị gia tộc đào thải.
2 vợ chồng Tử Lăng sau khi biết tin liền gấp rút quay về. A Man biết ở trong phủ đã không còn an toàn nữa, chỉ cần Thạch Hạo vì nguyên nhân nào đó mà chết đi thì sẽ không ai đòi lấy Chí Tôn Cốt nữa, Cho nên A Man nhân cơ hội đưa cậu ta rời đi. Thạch Uyên sau khi nhận được tin tức liền cho người tìm kiếm, nếu có cơ hội lập tức giết người diệt khẩu.
Đúng lúc vừa chạy ra bên ngoài thì vợ chồng Tử Lăng cũng trở về, nhìn thấy con trai bị người khác hãm hại, trong lòng 2 người vô cùng phẫn nộ. A Man đem toàn bộ tin tức truyền lại. Nghe xong chuyện, cơn thịnh nộ trong lòng Tử Lăng càng dâng lên. Ngày hôm nay hắn quyết định sẽ báo thù rửa hận, nợ máu thì trả bằng máu.
Ngay lập tức, 2 vợ chồng liền 1 đường xông vào bên trong Vũ Vương Phủ. Đám thị vệ lao lên bao nhiêu đều bị đánh bại bấy nhiêu. Cuối cùng Thạch Uyên phải ra mặt khuyên giải nhưng không thành, do đó chỉ còn cách lấy lý do Tử Lăng đã nhập ma để thanh lý môn hộ. 2 bên không nói nhiều liền động thủ. Thạch Uyên vốn không phải đối thủ nên chỉ sau vài chiêu đã bị đánh bại.
Lúc này đại nương cũng được mang ra để cho 2 vợ chồng xử trí. Trải qua 1 lần chất vẫn, Đại Nương vẫn ngoan cố chống lại, dù sao thì gạo đã nấu thành cơm rồi, có làm gì đi chăng nữa cũng đã muộn. Tử Lăng nghe xong tức giận làm 1 thương tiễn vị tẩu tẩu của mình về với đất mẹ.
Để đòi lại công đạo, Hắn sẽ lấy lại Chí Tôn Cốt từ trên người Thạch Nghị trả cho Thạch Hạo. Tuy nhiên quá trình đó ngay lập tức bị lão tổ cắt ngang. Lão tổ ra mặt cũng không thể giải quyết được, thực lực người nào mạnh hơn thì tiếng nói sẽ thuộc về người đó.
Biết mình không địch lại, vị lão tổ chọn cách mượn thần uy từ chí tôn cốt và trọng đồng của Thạch Nghị để trấn áp 2 vợ chồng tử lăng. Ngay sau khi lực lượng trấn áp hình thành, 2 vợ chồng liền bị vây khôn, sức mạnh từ chí tôn cốt quả nhiên không tầm thường. Tuy nhiên không thể vì thế mà chịu chết được.
Tử Lăng dùng hết sức mình xuất ra 1 kích. 1 lực lượng khủng bố bạo phát ra xung quanh. Kết quả còn chưa rõ thì phim đã chuyển cảnh. Chỉ biết rằng 2 người họ về sau bị lưu đày tới tổ địa thứ 2 của thạch quốc. Bọn họ dựa theo địa đồ lão tổ thạch tộc đưa cho tìm được Thạch thôn này.
Thạch thôn mới là tổ địa thật sự, Thạch Hạo ở nơi này mới có cơ hội phục hồi. Nhưng vì lo lắng hành tung bại lộ nên đã quay về tổ địa. Nghe vậy Thạch Hạo lập tức muốn đi tới đó tìm mẫu thân cùng phụ thân mình. Thôn trưởng liền can ngăn, tổ địa thứ 2 lại ở quá xa, dọc đường yêu thú hoành hoành. Tuy nhiên Thạch Hạo vẫn không bỏ cuộc, Cậu ngày nào cũng nhớ đến 2 người họ nên vẫn quyết tâm lên đường.
Không thể khuyên ngăn, thôn trưởng chỉ còn cách đồng ý, sau đó đưa cho Cậu 1 khối bảo cốt là Nguyên Thủy Chân Giải. Vào 1 đêm mấy chục năm trước. Liễu Thần cùng với khối bảo cốt này chìm trong biển lôi điện từ trên trời rơi xuống. Nghiên Thủy Chân Giải là giải thích ý nghĩa nguyên bản nhất của phù văn. Với trình độ Bàn Huyết Cảnh và tư chất của cậu đã có thể lĩnh hội.
Trước khi cậu rời đi, Liễu Thần cũng không quên nhắc nhở cùng động viên, cỏ cây héo lại rồi cũng xum xuê, cũng có nghĩa rằng chí tôn cốt trong cơ thể Cậu còn có ngày sẽ tái sinh. Từ trong hủy diệt niết bàn trùng sinh chắc chắn sẽ vượt xa quá khứ.
Cuối cùng Thạch Hạo cùng Mao Cầu cũng lên đường, tuy trên đường có rất nhiều yêu thú, nhưng xui xẻo thay, tất cả đều bị Thạch hạo làm thịt hết con này tới con khác.
Ngày hôm đó, trên đường đi qua 1 cánh rừng, Cậu lập tức nhận ra nơi này khác thường, bình thường ở mỗi một cánh rừng đều có yêu thú làm loạn, nhưng hôm nay lại vô cùng yên tĩnh. Vừa dứt lời thì đã có 1 con hổ lao tới. Nhìn dáng vẻ nó đúng là đang bị thương nặng. Hiển nhiên nơi này không phải chỉ riêng một mình Thạch hạo.
Rất nhanh Thạch Hạo cũng đập cho con hổ nằm sấp mặt, vừa mới định lấy nguyên thủy bảo cốt từ trên người nó thì nó lại chọn cách tự hủy. Đúng lúc này 1 cô gái đi tới, hiển nhiên nàng ta vừa nãy đã cùng với con hổ này giao thủ. Con mồi bị người khác tranh đoạt, thậm trí đối phương còn muốn lấy toàn bộ thân thể, chỉ nhường lại cái đuôi nên nàng ta đương nhiên sẽ tức giận. Đôi bên đấu khẩu 1 hồi rồi quyết định dạy dỗ nhau.
Nhưng trước khi động thủ thì nàng ta đã nhận ra thân phận của Mao Cầu. Tới đây thì mọi chuyện được sáng tỏ, người thiếu nữ trước mặt hóa ra lại là Hỏa Linh Nhi. Vì cái vẻ ngây ngô chưa trải sự đời, lần trước gán cho Hỏa Linh Nhi là nữ lừa đảo, lần này vừa gặp mặt đã gọi nàng ta là rồng lửa mập và nữ nhân mập nên kết quả là suýt bị nàng ta dùng hỏa diễm đốt cho ngu người.
Mao Cầu ở bên cạnh cũng đành giơ hai tay ra vẻ bất lực. Tuy nhiên hành động 2 người giao thủ lại trực tiếp khiến yêu thú ở gần đây thức giấc. 1 con mãng xà siêu to khổng lồ xuất hiện. 2 người đành phải bỏ qua hiềm khích mà dắt tay nhau chạy trốn.
Sau 1 hồi chạy đi, Hỏa Linh Nhi quyết định đứng lại, lần này sẽ thể hiện cho Thạch Hạo xem, nàng tự tin có thể xử lý nó, định dùng lửa đốt nó thành thịt quay nhưng không ngờ không thể gây chút tổn thương nào mà ngược lại còn gặp nguy hiểm. Con này quá lợi hại, công kích bình thường đối với nó đơn giản chỉ là gãi ngứa. Cho nên Thạch Hạo đành phải sử dụng toan nghê bảo thuật tấn công. Quả nhiên là có tác dụng, 1 chiêu liền tiễn yêu xà khổng lồ lên đường. Đổi lại thì cậu cũng bị ngất đi vì quá sức.
Không biết trải qua bao lâu, Thạch hạo lần nữa tỉnh lại. Biết cậu ta thích uống sữa nên Hỏa Linh Nhi đã chuẩn bị sẵn đồ uống, nàng lấy nước từ trứng của hậu duệ Thái Cổ Thần Điểu mời chào. Nhưng mà Thạch Hạo lại từ chối, cậu đã hứa tới Tử Vân là sẽ không ăn trứng chim nữa.
Tự dưng lại lời ra 1 cái tên Tử Vân, quan hệ với Thạch hạo cũng không tệ, đặc biệt là đôi mắt to tròn, giọng nói dễ nghe, tính tình thùy mị, hơn nữa còn vì Tử Vân mà từ chối ăn trứng chim do Hỏa Linh Nhi chuẩn bị. Điều này khiến nàng ta cực kỳ thất vọng và nước mắt cá sấu lại rơi.
Biết được quả trứng chim này là Hỏa Linh Nhi vất vả lắm mới tìm được nên Thạch Hạo đã cầm lên uống. Hương vị quả thật không tệ, nhưng vẫn còn thiếu gia vị. Loại gia vị đồ nướng do tộc trưởng trong thôn làm. Bất luận là trứng chim hay trứng nướng sau khi thêm gia vị đều là tuyệt phẩm. Nói rồi lập tức thực hành.
Vì mải mê ăn uống, bọn họ quên mất lai lịch của quả trứng này. Sau khi bị Mao Cầu nghịch ngợm ném ra ngoài, vỏ trứng liền phát ra ánh sáng. Dựa vào ánh sáng đó, chim mẹ rất nhanh đã phát hiện ra vị trí của kẻ trộm. Nhận định mình không phải đối thủ nên Thạch Hạo cùng Hỏa Linh Nhi cưỡi ngựa bỏ chạy.
Nếu so sánh tốc độ, con hung cầm này hoàn toàn vượt xa ngựa gió của Thạch Hạo, hơn nữa nó còn liên tục công kích, lần này e rằng khó thoát. Cũng may là ông trời không tuyệt đường sống. phía trước mặt là 1 con sông, cả người lẫn ngựa cứ như vậy lao xuống. Dòng sông này tên là Thái Âm, nhiệt độ dòng nước vô cùng lạnh, chỉ cần chạm tới nước liền đóng băng.
Nghĩ rằng loài người bì ổi này đã bị chết cóng nên chim mẹ đành từ bỏ. Tuy nhiên Thạch Hạo sau khi rơi xuống lại không gặp phải vấn đề gì, còn Hỏa Linh Nhi thì khác, nếu ở dưới lâu thêm nữa chắc chắn nàng ta sẽ thành món thịt đông lạnh, cho nên Thạch Hạo phải nhanh chóng đưa người lẫn ngựa lên bờ. Chỉ là phía trước lại có thác nước và cả đám rất không may bị rơi xuống. may mắn là không có bất cứ nguy hiểm nào tới tính mạng.
Ở bờ sông đối diện xuất hiện vài thân ảnh nữ nhân xinh đẹp, không ngờ rằng Thạch hạo lại có thể chạy trốn từ sông thái âm, đồng thời còn cứu bạn thành công. Thực lực và nhân phẩm không tệ. Hạ U Vũ liền ra lệnh cho người điều tra lai lịch của Thạch hạo.
Lúc này Hỏa Linh đã ngất xỉu, nhìn thấy Mao cầu có thể làm cho chú ngựa tỉnh lại nên Cậu lập tức để nó tới giúp Hỏa Linh Nhi. Đã truyền nguyên khí rồi mà nàng ta vẫn chưa tỉnh lại. Không còn cách nào khác, Thạch hạo đành phải dùng tới chiêu cuối.
Cuối cùng thì Hỏa Linh Nhi cũng tỉnh dậy, vừa mới nhìn rõ ràng thì đã thấy 2 bàn tay của tên kia để trên ngực mình. Cho nên lập tức tặng cho Thạch hạo một cái tát vào mặt, khuyến mãi thêm vô số công kích. Thấy toàn bộ đòn tấn công của mình không làm gì được tên xú tiểu tử kia, Hỏa Linh Nhi tức giận. Mà Thạch Hạo thì lại càng tức giận hơn, rõ ràng là mình đã cứu nàng ta, không cảm ơn thì cũng thôi, bây giờ lại lên cơn điên tấn công liên tục. Nếu còn công kích nữa thì Cậu sẽ đánh trả. Nghe những lời này, Hỏa Linh Nhi tức giận quay người rời đi.
Thạch Hạo cũng cảm thấy làm ơn mắc oán nên cũng quay xe luôn. Trên đường đi, đám nữ nhân xinh đẹp do Hạ u Vũ dẫn đầu vẫn một mực bám đuôi quan sát. Lần này bọn họ quyết định thăm dò thực lực của Thạch Hạo, 3 người nhảy xuống định giao thủ nhưng còn chưa kịp làm gì đã bị 1 đòn hạ gục. Buộc Hạ U Vũ đành phải tự thân ra tay, kết quả vẫn là bị Thạch hạo khống chế lại.
Tới đây nàng ta mới giải thích, bọn họ không có ác ý, sau màn giao thủ nhẹ vừa rồi. Hạ U Vũ cũng vô cùng kinh ngạc, tiềm lực của Thạch Hạo vô cùng mạnh mẽ. Tuổi còn nhỏ mà thực lực đã kinh người. Nhân tài như thế này rất nên lôi kéo. Nói rồi nàng đưa cho Thạch Hạo 1 cái lệnh bài, đợi đến khi Bổ Thiên Các chiêu sinh hãy cầm theo nó tới báo danh là có thể vào thẳng.
Thạch hạo cầm lênh bài trên tay không từ chối. Cậu chắp tay cảm ơn và cũng tiện tay lấy luôn 1 cái tên giả là Hạo thiên để chào hỏi với đối phương. Không còn chuyện gì nữa, Thạch Hạo lập tức cáo từ rời đi.